www.langminhnews.net

SUY NIỆM LỜI CHÚA CÁC NGÀY TRONG TUẦN VI THƯỜNG NIÊN A

THỨ HAI TUẦN 6 TN: Bảy Thánh lập dòng Tôi Tớ Đức Mẹ

Bài đọc I (Gc 1, 1-11)

“Lòng tin của anh em được thử thách, rèn luyện đức kiên nhẫn, để anh em nên hoàn hảo và trọn vẹn”.


Giacôbê, đầy tớ của Thiên Chúa và của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, kính chào mười hai chi tộc sống phân tán khắp nơi. Anh em thân mến, anh em hãy vui mừng khi gặp mọi thử thách, anh em biết rằng lòng tin được thử thách rèn luyện đức kiên nhẫn. Còn kiên nhẫn phải đưa đến hành động hoàn hảo, để anh em nên hoàn hảo và trọn vẹn, không khiếm khuyết điều gì.

Nếu ai trong anh em thấy mình khiếm khuyết sự khôn ngoan, thì hãy xin cùng Thiên Chúa là Đấng rộng lượng ban ơn cho mọi người mà không quở trách, và Người sẽ ban cho. Nhưng hãy lấy lòng tin tưởng mà xin, đừng hoài nghi, vì ai hoài nghi, thì giống như sóng biển bị gió cuốn đi và giao động. Con người hai lòng, do dự trong mọi đường lối, con người ấy đừng mong lãnh nhận gì nơi Chúa.

Người anh em khó hèn, hãy hiên ngang vì được suy tôn; còn người giàu mà trở nên khó hèn, thì cũng vậy, vì chưng ai nấy cũng sẽ qua đi như hoa cỏ. Mặt trời mọc lên nóng bức, làm cho cỏ héo hoa tàn, và vẻ đẹp của nó cũng tiêu tan; người giàu có cũng vậy, bôn ba đến mấy, cũng sẽ suy tàn.

Tin Mừng (Mc 8, 11-13)

“Tại sao thế hệ này lại xin điềm lạ?”

Khi ấy, các người biệt phái xuất hiện và bắt đầu tranh luận với Chúa Giêsu. Họ xin Người một điềm lạ trên trời để thử Người. Người thở dài mà nói: “Tại sao thế hệ này lại xin điềm lạ? Quả thật, Ta bảo các ông hay: Sẽ chẳng cho thế hệ này điềm lạ nào”. Rồi bỏ họ đó, Người lại xuống thuyền sang bờ bên kia.

Bảy thánh lập Dòng Tôi tớ Đức Mẹ (Thế kỷ XIII)

Bảy vị thánh là bảy thương gia tên tuổi xứ Florence thuộc dòng tộc Toscane sống vào thế kỷ XIII. Sau khi được ơn soi sáng nhân ngày lễ Ðức Mẹ lên trời, bảy anh em đều có cùng một chí hướng tận hiến làm tôi Chúa và mở nước Ðức Mẹ, đã bán hết của cải phân phát cho người nghèo rồi lui về đồng quê ở trong một căn nhà tồi tàn để ngày đêm suy niệm sự thương khó Chúa Giêsu cùng những sự khổ đau của Mẹ Thánh Người. Mục đích của các ngài là rao giảng Chúa Giêsu chịu đóng đinh và những thống khổ của Ðức Mẹ. Dù gặp khó khăn, nhưng Dòng đã bành trướng mạnh mẽ. Ðến thế kỷ XIV, nhà Dòng đã đảm nhận việc truyền giáo ở Ấn Ðộ cũng như nhiều cơ sở được thiết lập ở Anh và Mỹ Châu. Sau đây là một vài nét về mỗi vị thánh:

- Cha Morandi sinh năm 1198 ở Florence, cao niên nhất và làm Bề Trên dòng trong 16 năm đầu và được Chúa gọi về ngày 01-01-1262.

- Cha Bonandi Untêmati chào đời năm 1206, tính hiền hòa và có nhiều tài. Ngài rất ưa thích đời sống thinh lặng suy niệm sự thương khó Chúa Giêsu và Ðức Mẹ. Ngài từ trần ngày 31-08-1257.

- Cha Monetto Antelara với trí thông minh hiếm có, ngài đã trau dồi văn chương và thần học. Ngày 20-08-1268, ngài được Chúa cất về trời.

- Cha Amideo sinh năm 1024, gia đình ngài bị tản mác vì chiến tranh. Tính tình luôn vui vẻ trẻ trung trong một tâm hồn quảng đại và trong trắng. Ngài mất ngày 18-04-1266.

- Cha Sottinêo và cha Ugucxio là hai người bạn thân thiết từ hồi thơ ấu. Sottinêo thích đời sống tĩnh mịch và suy niệm. Ugucxio yêu thích hoạt động bác ái giúp đỡ người nghèo và bệnh nhân. Cả hai là cánh tay phải của Dòng và đều được Chúa cất về ngày 03-05-1282.

- Thầy Alêxu Phacônêri sinh năm 1200, trẻ tuổi nhất và sống lâu nhất trong Dòng. Mặc dù được trí thông minh đặc biệt, nhưng luôn sống khiêm tốn, chân thành và trọng đức khiết tịnh. Ngài được Chúa gọi về khi đầy 110 tuổi.

Mộ các ngài được xây cất cùng một nơi và Ðức Giáo Hoàng Lêô XIII đã phong các ngài lên bậc Hiển Thánh của Giáo Hội.

Suy niệm 1: CHÚA GIÊSU, DẤU LẠ TỪ TRỜI

Những người Pharisêu đòi Chúa Giêsu một dấu lạ từ trời để thử Người. (Mc 8,11)

Suy niệm: Chúa Giêsu đã làm nhiều phép lạ, gần nhất là phép lạ hoá bánh ra nhiều lần thứ hai (Mc 8,1-10), nhưng những người Pharisêu vẫn “chê” đó là dấu lạ “dưới đất” mà có lần họ đã họ xuyên tạc là Ngài dựa vào quyền thế của Bêendêbun để thực hiện (Mc 3,22). Thế nên họ đã “đòi Người một dấu lạ từ trời để thử Người”. Không phải là Chúa Giêsu không đáp ứng yêu cầu của họ, bởi vì Ngài là chính “dấu lạ từ trời,” điều đã được chứng thực khi Ngài chịu phép rửa: “Có tiếng từ trời phán rằng: Con là Con yêu dấu của Ta” (Mc 1,11). “Dấu lạ từ trời” đó có tên là Giona khi Ngài sẽ trỗi dậy vinh hiển sau ba ngày chịu mai táng trong lòng đất. Cũng như dân Do Thái trong sa mạc thử thách Chúa, để rồi cứng lòng tin vẫn hoàn cứng lòng tin “dù đã thấy những việc Chúa làm” (Tv 95,8-9), người Pharisêu cũng vẫn cứng lòng tin, dù đã thấy biết bao dấu lạ, ngay cả dấu lạ Giona!

Mời Bạn: “Chúa Giêsu dấu lạ từ trời” vẫn tiếp tục là dấu lạ cho chúng ta hằng ngày trong Bí tích Thánh Thể. Chúng ta sẽ giống như người Pharisêu nếu vẫn từ khước “dấu lạ Thánh Thể” này để đòi hỏi những dấu lạ thoả mãn tính hiếu kỳ, đáp ứng những ham muốn về tiền bạc, dục vọng và quyền lực.

Sống Lời Chúa: Bạn viếng Thánh Thể hoặc rước lễ thiêng liêng để chiêm ngắm “Chúa Giêsu, dấu lạ từ trời” đang ở với bạn trong Bí tích Thánh Thể.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết tin Chúa một cách vô điều kiện, để đức tin của con cùng Chúa chuyển được núi kiêu căng thành đồng bằng khiêm tốn; dời non dối trá, tham lam thành con đường của sự thật và yêu thương.

Suy niệm 2

Sau phép lạ hoá bánh ra nhiều, những người pharisiêu cùng nhau kéo đến Đức Giêsu. Họ đến vì lý do nào, trong đoạn Tin Mừng hôm nay mặc dù rất ngắn nhưng Thánh Sử Maccô sẽ cho chúng ta thấy rõ lòng dạ của người pharisiêu.

Ngay từ câu mở đầu, chúng ta đã thấy bộ mặt thật và tâm địa của người pharisiêu. Họ có những hành vi sau đây: “Những người… kéo ra… tranh luận… đòi dấu lạ… để thử Chúa Giêsu…”. Đây là hành vi của một nhóm người có mưu kế sắp đặt trước. Họ “ cùng nhau kéo ra” nghĩa là họ đã chọn một thời điểm, một không gian và nhất trí làm cùng nhau. Có lẽ sau khi chứng kiến phép lạ hoá bánh ra nhiều, họ sợ dân chúng tôn Chúa Giêsu lên làm Vua, nên vội vã cùng nhau đi gặp Chúa để “ tranh luận”. Họ có tâm tưởng khác với dân chúng. Dân chúng muốn Chúa Giêsu làm Vua để dân được cầu lợi. Không phải vất vả lầm than và chỉ để giải quyết vấn đề ăn uống, chữa bệnh. Còn pharisiêu, họ sợ Chúa Giêsu hưởng hết các phúc lợi của họ, khi dân chúng bỏ họ mà theo Chúa, vì thế, họ mới tranh luận với Ngài. Nhưng chúng ta không thấy Maccô đưa ra vấn đề để tranh luận mà ngài đi thẳng vào vấn đề cốt lõi “ đòi dấu lạ”. Tại sao họ lại đòi dấu lạ khi họ vừa chứng kiến một dấu lạ nhãn tiền: 7 chiếc bánh và mấy con cá nhỏ cho 4000 người no nê mà vẫn còn thừa? Thánh Maccô nói vắn gọn: “Để thử Người”. Đây là để trả lời vấn nạn này, cốt lõi vấn đề, là điểm chính mà người pharisiêu cất công tụ họp bàn tán. Hậu quả này mang dấu vết “Kinh Thánh”. Xưa kia trong hoang mạc, dân Israel đã thử thách Thiên Chúa bằng hết các phép lạ, dấu lạ lớn nhỏ (x. xh 16,1-36; Ds 14, 1-38). Bây giờ, có lẽ họ muốn Chúa Giêsu chứng tỏ cho họ thấy thần tính và uy quyền của Ngài, một “Mêsia trần tục” theo kiểu của họ. Đây là cơn cám dỗ mà Satan đã sử dụng trong sa mạc, khi Chúa Giêsu khởi đầu sứ vụ (x. Mt 4,1-11). Đã bao lần Chúa Giêsu làm phép lạ vì chạnh lòng thương, vì lời van xin của bệnh nhân, vì long tin của dân chúng… Nhưng lần này Ngài lại từ chối và khẳng định họ sẽ không được một dấu lạ nào. Vì sao vậy? Có lẽ vì thời khắc của Ngài chưa đến. Vì Ngài không muốn họ hiểu sai về sứ vụ của Đấng Mêsia và những dấu lạ sẽ là mối nguy hiểm cho niềm tin của họ đối với Thiên Chúa, xem Thiên Chúa như một thầy phù thuỷ bùa phép hay một nhà ảo thuật với những xảo kế tuyệt vời. Và có lẽ Ngài muốn họ đến với Ngài bằng niềm tin, chứ không bằng sự nghi ngờ hoặc đặt điều kiện này nọ “đòi dấu lạ, để thử…”. Nhưng phép lạ phải trở nên “ dấu chỉ” về Tình Yêu Thiên Chúa đối với con người và hướng tâm hồn con người đến với ân sủng thiêng liêng. Vì thế, mà ta thấy Chúa Giêsu bực mình đến thở dài não ruột (c. 12). Câu hỏi Ngài đưa ra cho họ như một lời tố cáo, lời trách cứ sự cứng lòng của họ (x .Tv 95,10). Và kết thúc Ngài bỏ đi và để họ ở đó với những đòi hỏi thái quá của họ (c. 13 ) mà qua bờ bên kia. Lúc nào cũng thế, Ngài không để lòng mình bị chao đảo trước những thách thức của con người và cám dỗ của cuộc sống. Sứ mạng của Ngài là đi rao giảng Tin Mừng khắp nơi.

Qua đoạn Tin Mừng rất ngắn này, chúng ta soi mình trong những hành vi của người pharisiêu.

Có bao lần chúng ta đến với Chúa để hạch hỏi Người: Tại sao? Vì sao điều đó lại xảy ra với con? Hoặc có khi nào chúng ta đòi Chúa phải cho con điều này, ban cho con ơn kia, thì con mới tin Chúa , hay mới giữ đạo? Có bao giờ chúng ta đã thử thách Chúa, khi không tin tưởng phó thác vào Ngài mà chỉ cậy dựa trên: địa vị, của cải… đời này?

Lạy Chúa, thân phận chúng con luôn bị lôi kéo bởi những tham sâm si đời này. Xin Chúa soi sáng và thánh hoá những tư tưởng hành vi sai lạc của chúng con, để chúng con trở về với Chúa mỗi ngày và dám tín thác vào Tình Yêu Chúa hơn.

Suy niệm 3: Thành kiến

Những người Pharisêu muốn một dấu lạ. Thật ra, dấu lạ rất nhiều ở quanh họ, nhưng họ không nhận ra. Vì họ có thành kiến với Chúa Giêsu nên họ không chấp nhận Chúa Giêsu và những việc Chúa Giêsu làm. Họ muốn Chúa Giêsu làm theo ý riêng của họ. Đây là một vòng luẩn quẩn làm cho những người Pharisêu không tin Chúa Giêsu. Không đón nhận Chúa Giêsu, nên họ cũng không nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa.

Trong cuộc sống thường ngày, nhiều lúc tôi cũng muốn Thiên Chúa làm theo ý riêng của tôi. Tôi cũng trông chờ những phép lạ theo ý riêng của mình, trong khi đó, Thiên Chúa vẫn âm thầm hiện diện trong cuộc sống của tôi qua những sự kiện và biến cố hằng ngày. Thiên Chúa vẫn thực hiện rất nhiều phép lạ qua vạn vật và ngay trong chính con người của tôi từng giờ.

Đối với tha nhân, không ít lần tôi cũng đòi hỏi anh chị em chung quanh làm theo ý của tôi. Hơn thế nữa, tôi còn nhìn họ theo cái nhìn thành kiến của tôi. Cách sống ấy đã làm cho tôi không đón nhận những cái hay cái đẹp nơi tha nhân.

Lạy Chúa, xin cho con có ánh mắt đức tin và xin cho con biết mở rộng tâm hồn, để con nhận ra sự hiện diện của Chúa và đón nhận anh em trong cuộc sống mỗi ngày. Amen.

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúng con tin rằng “lương thực của con là chính Máu Thịt của Chúa. Đã vì tình yêu mà tự hiến thân trên thập tự”. Chúa đã tự nguyện trở nên tấm bánh hoà tan trong máu thịt chúng con, để trở thành nguồn sức sống cho cuộc đời chúng con. Chúng con xin hết lòng tạ ơn tình yêu cao sâu mà Chúa đã dành cho chúng con.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, cuộc đời vẫn còn đó nhiều người chưa tin nhận vào Chúa. Họ đã bị thế giới vật chất này che lấp sự sống thần linh. Họ cần cái ăn, cái mặc đời này hơn là sự sống vĩnh cửu đời sau. Họ lầm tưởng rằng đời người giống như hoa cỏ ngoài đồng sinh ra và tàn úa theo thời gian. Chúng con thật hạnh phúc vì được sinh ra trong đức tin của Hội thánh. Chúng con được Giáo hội dạy chúng con có đời sống đời sau, có hạnh phúc vĩnh cửu, có Thiên Chúa là Cha luôn quan phòng gìn giữ chở che cuộc đời chúng con.

Xin giúp chúng con luôn siêng năng học hỏi lời Chúa qua các giờ giáo lý, qua các thánh lễ để nhờ đó chúng con dám sống điều mình tin và có đủ khả năng giúp người khác cùng tin nhận nơi Chúa. Xin Chúa cũng củng cố niềm tin nơi chúng con bằng những ơn lành hồn xác, bằng tình thương quan phòng của Chúa dành cho chúng con. Amen.


THỨ BA TUẦN 6 TN

Bài đọc I (Gc 1, 12-18)

“Chính Thiên Chúa không hề cám dỗ”.

Phúc cho kẻ chịu thử thách, vì khi đã được tinh luyện, sẽ lãnh nhận triều thiên sự sống mà Thiên Chúa đã hứa ban cho những kẻ yêu mến Người. Khi bị cám dỗ, đừng ai nói rằng bị Thiên Chúa cám dỗ, vì Thiên Chúa không thể bị sự dữ cám dỗ, và chính Người cũng không hề cám dỗ ai. Nhưng mỗi người bị tình dục cám dỗ, bị nó xúi giục và dụ dỗ. Rồi khi tình dục đã thai nghén, thì sinh ra tội lỗi, và khi tội đã phạm rồi, thì sinh ra chết.

Anh em thấn mến, anh em đừng lầm lẫn: mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do tự trời, bởi Cha sáng láng ban xuống, nơi Người không có thay đổi và cũng không có bóng dáng sự thay đổi. Người đã muốn sinh ra chúng ta bằng lời chân thật, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các tạo vật.

Tin Mừng (Mc 8, 14-21)

“Các con hãy ý tứ giữ mình khỏi men biệt phái và men Hêrôđê”.

Khi ấy, các môn đệ quên mang bánh và chỉ còn một chiếc bánh trong thuyền. Và Chúa Giêsu dặn bảo các ông rằng: “Các con hãy coi chừng và giữ mình cho khỏi men biệt phái và men Hêrôđê”. Các môn đệ nghĩ ngợi và nói với nhau rằng: “Tại mình không có bánh”. Chúa Giêsu biết ý liền bảo rằng: “Sao các con lại nghĩ tại các con không có bánh? Các con chưa hiểu, chưa biết ư? Sao các con tối dạ như thế, có mắt mà không xem, có tai mà không nghe? Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư, các con không nhớ sao?” Các ông thưa: “Mười hai thúng”. – “Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư?” Họ thưa: “Bảy thúng”. Bấy giờ Người bảo các ông: “Vậy mà các con vẫn chưa hiểu sao?”

Suy niệm 1: LÀ MEN KITÔ

“Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisêu và men Hêrôđê!” (Mc 8,15)

Suy niệm: Từ hàng ngàn năm qua, người ta đã biết dùng men ủ vào bột, để bột dậy men và làm ra những ổ bánh mì thơm ngon. Cũng có những thứ men hữu ích khác để làm rượu, dấm, sữa chua, v.v. Thế nhưng lại có những thứ men độc hại làm cho thức ăn hư thối, gây tật bệnh cho con người. Khi ví Nước Trời như men trong bột, Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải có loại men mang tên Kitô, chứ không phải “men Pharisêu và men Hêrôđê”, là thứ men kiêu căng giả hình, thứ men của lòng đam mê tiền của, thú vui và quyền lực; những thứ men đó làm cho con người ra hư hỏng. Các môn đệ vì còn nặng tinh thần thế tục với óc thực dụng, cứ mải lo lắng về tấm bánh vật chất nên không hiểu được lời giảng dạy của Chúa Giêsu. Biết các ông đang có nguy cơ tiêm nhiễm men độc hại nên Ngài cảnh báo: “Hãy coi chừng men Pharisêu và men Hêrôđê”.

Mời Bạn: Men Kitô trái ngược hẳn với men Hêrôđê và Pharisêu. Đó là men yêu thương, khơi dậy lòng nhiệt thành hiến thân phục vụ trong vui tươi, hiền lành, khiêm tốn. Để men Kitô dậy lên, phải loại bỏ tinh thần thế tục và óc thực dụng là môi trường cho men Pharisêu và Hêrôđê phát triển.

Chia sẻ: Đâu là những dấu hiệu cho thấy tinh thần thế tục và óc thực dụng đang tồn tại nơi lối sống của bạn?

Sống Lời Chúa: Thực hành lối sống giản dị, tiết độ và sẵn sàng chia sẻ với người nghèo để men Kitô phát triển.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa dạy chúng con hãy tìm kiếm Nước Trời trước rồi những sự khác Chúa sẽ ban cho. Xin giúp chúng con biết sử dụng của cải đời này theo tinh thần Phúc Âm để đạt tới hạnh phúc vĩnh cửu mai sau.

Suy niệm 2

Bài Tin Mừng hôm nay có liên quan tới câu chuyện Tin Mừng về việc Chúa Giê-su làm phép hóa bánh ra nhiều (Mc 8, 1-10). Phép lạ hóa bánh ra nhiều, Chúa Giê-su không chỉ muốn thể hiện uy quyền nhưng quan trọng hơn, Chúa Giê-su muốn hướng lòng dân chúng tới một thứ bánh “thiêng liêng” hơn là đơn thuần là thứ bánh vật chất. Thế nhưng, những người biệt phái và ngay cả các môn đệ thân cận với Chúa cũng mang thật nặng chất “con người”. Sau phép lạ bánh hóa nhiều, điều còn dư âm lại trong trí các môn đệ chỉ là… bánh, thứ bánh ăn rồi vẫn đói, không có gì hơn! Các môn chỉ nghĩ đến những cái trước mắt, những cái vật chất của thế giới trần tục này.

Các ông chưa biết đi từ dấu chỉ ấy để vươn lên tới chỗ nhận ra uy quyền của Chúa Giêsu. Ðức Giêsu muốn hướng các ông có cái nhìn cao hơn, khát khao những điều vĩ đại hơn thuộc thế giới thần thiêng. Vì quá quan tâm vướng bận đến tranh cải về việc thiếu mang bánh vật chất, Chúa Giê-su định hướng lại cho các môn đệ sự hiện diện của chính Chúa là Đấng quyền năng có thể biến cái không thành có.

Vượt lên trên cái “bình thường” của con người để tin tưởng tuyệt đối nơi Thiên Chúa luôn luôn là một thách đố đối với các môn đệ xưa và cũng là của mỗi người bước theo Chúa Giê-su hôm nay. Chất “men biệt phái” trong mỗi người luôn trội lên trong rất nhiều sự kiện: một chút thiếu thốn ập đến, hay một ơn lành nào xảy ra, hoạn nạn xảy ra… dường như rất nhiều lần ta thường dừng lại ở sự kiện đó mà quên mất ý nghĩa hay thánh ý bên trong những sự kiện tưởng là tình cờ. Trước một sự việc không may xảy ra, nhiều lần ta cũng như các môn đệ xưa việc đầu tiên là loay hoay xoay sở đủ cách, tìm mọi cách giải quyết và để Thiên Chúa “ngoài cuộc” và quên mất sự hiện diện của Chúa ở giữa cuộc sống của mỗi người và của sự vận hành của vũ hoàn. Rất nhiều lần ta hành xử như là ta có thể tự mình lo liệu mọi việc. Chúa hoàn toàn đứng bên lề cuộc đời.

Liệu tôi có phải là người quá tự hào là đang bước theo Chúa Giê-su nhưng chẳng hiểu và chẳng có một chút xác tín nào sự hiện diện sâu thẳm của Ngài bên trong mọi biến cố cuộc đời – “có vỏ mà không có ruột”?

Suy niệm 3: Cuộc đời không chỉ nơi trần gian này

Khi đọc đoạn tin mừng này tôi nhận thấy rằng các môn đệ của Chúa Giêsu là những con người rất người và rất tầm thường. Nói vậy, bởi vì khi các ông theo Chúa Giêsu, sống với Chúa Giêsu và chứng kiến tận mắt những phép lạ Chúa Giêsu làm mà các ông vẫn còn bị chi phối, bị ám ảnh bởi cuộc sống vật chất nơi trần gian: “các ông bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh”. Chính vì bị chi phối bởi đời sống vật chất như thế đã làm cho con mắt đức tin của các ông bị lu mờ. Kết quả là các môn đệ không nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa và quyền năng của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu Kitô để mà tin tưởng và phó thác vào Ngài.

Cuộc sống của tôi cũng giống như các môn đệ. Tôi cũng bỏ rất nhiều thời giờ để lo lắng và vun bén cho đời sống nơi trần gian. Thậm chí vì lo cho cuộc sống nơi trần gian, vì lo cho cơm áo gạo tiền mà tôi không chu toàn bổn phận của mình đối với Chúa và anh em. Và cũng vì quá lo cho đời sống vật chất nơi trần gian này mà tôi không còn thì giờ để lo cho đời sống tương lai, cho phần rỗi linh hồn của tôi nữa. Tệ hơn nữa là tôi mất luôn niềm tin và sự tín thác vào Thiên Chúa. Lời Chúa nhắc nhở các môn đệ trong bài tin mừng này cũng là lời nhắc nhở cho chính bản thân tôi.

Lạy Chúa, xin cho con luôn ý thức rằng cuộc sống nơi trần gian sẽ có ngày kết thúc. Xin cho con khi sống nơi trần gian không phải chỉ biết lo cho đời này, mà còn biết quan tâm và lo cho đời sống vĩnh cửu mai sau nữa. Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời. Amen.


Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Vì yêu thương nhân loại Chúa đã mang lấy hình hài con người. Chúa đã gieo vào nhân thế tình yêu và hạnh phúc nước trời. Chúa ước mong cho tình yêu của Chúa được đến với muôn người. Chúa còn muốn cho tình yêu của Chúa trở thành lẽ sống, thành hơi thở cho cuộc đời chúng con. Chúa đã ban cho chúng con bánh từ trời là Mình Máu Thánh Chúa trở nên nguồn sống cho cuộc đời chúng con. Chúng con xin kính tin và cảm tạ tình yêu bao la mà Chúa đã dành cho chúng con.

Lạy Chúa, xin Mình Máu Thánh Chúa biến đổi chúng con nên tốt hơn, nên giống Chúa hơn. Xin cho chúng con cũng trở thành muối men cho đời. Men của yêu thương để xoá tan những đố kỵ ghen tương. Men của bác ái để loại trừ thói ích kỷ và hưởng thụ. Men của khiêm tốn để xoá đi những kiêu căng giả dối. Men của trong sạch để đẩy lùi những văn hoá đồi truỵ đang làm băng hoại giới trẻ hôm nay.

Lạy Chúa là Đấng Thánh, ngàn trùng chí thánh. Xin Lời Chúa và Thánh Thể Chúa gìn giữ chúng con khỏi những men xấu và giúp chúng con sống thánh thiện giữa cuộc đời hôm nay. Amen.


THỨ TƯ TUẦN 6 TN

Bài đọc I (Gc 1, 19-27)

“Anh em hãy thực thi lời đã nghe, chớ đừng nghe suông”.

Anh em thân mến, anh em hãy biết rằng: Mọi người hãy mau nghe, nhưng đừng vội nói và vội nóng giận, vì sự nóng giận của người ta không thực hiện sự công chính của Thiên Chúa. Cho nên anh em hãy khử trừ mọi thứ nhơ bẩn và lòng đầy gian ác; anh em hãy ngoan ngoãn nhận lãnh lời đã gieo trong lòng anh em, là lời có sức cứu độ linh hồn anh em. Anh em hãy thực thi lời đã nghe, chứ đừng nghe suông mà lừa dối chính mình.

Vì chưng, ai nghe lời mà không thực hành, thì giống như người soi mặt mình trong gương: soi rồi, ra đi, và không nhớ mình thế nào. Còn kẻ suy ngắm luật tự do hoàn hảo, và bền đỗ trong lề luật, thì không phải là kẻ nghe rồi quên, mà là nghe rồi thực hành; kẻ đó sẽ có phúc vì đã thực hành.

Nếu ai tưởng mình đạo đức mà lại không kìm hãm miệng lưỡi mình, nhưng lừa dối lòng mình, thì lòng đạo đức của nó vô giá trị. Lòng đạo đức trong sạch và tinh tuyền đối với Thiên Chúa Cha là: thăm viếng cô nhi quả phụ trong cơn quẫn bách, và giữ mình khỏi mọi ô uế đời này.

Tin Mừng (Mc 8, 22-26)

“Người mù khỏi hẳn và thấy được mọi vật rõ ràng”.

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ đến Bếtsaiđa, người ta dẫn tới Chúa một người mù và xin Chúa đặt tay trên người ấy. Chúa cầm tay người mù, dắt ra khỏi làng, Chúa phun nước miếng vào mắt anh và đặt tay trên anh mà hỏi: “Ngươi có thấy gì không?” Anh nhìn lên và trả lời: “Tôi thấy người ta như những cây cối đang đi”. Chúa lại đặt tay trên mắt người mù, anh liền thấy rõ và khỏi hẳn, thấy được mọi vật rõ ràng. Chúa Giêsu cho người ấy về nhà và căn dặn: “Ngươi hãy về nhà, và nếu có vào làng thì đừng nói với ai”.

Suy niệm 1: CUỘC SỐNG CÓ THẦY GIÊSU

Người lại đặt tay trên mắt anh ta, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự. (Mc 8,25)

Suy niệm: Anh mù ở Bétxaiđa từ chỗ ở xa Chúa Giêsu, không thấy cũng không biết Chúa, nay được dẫn đến gần Ngài. Chúa còn muốn anh gần gụi với Ngài hơn nữa. Ngài nắm lấy tay anh, dắt anh ra khỏi làng. Ngài lại đụng chạm đến anh, lấy nước miếng của Ngài xức mắt anh. Chưa hết, Ngài hỏi anh hai câu, anh trả lời hai lần. Anh tin và anh được sáng: từ chỗ thấy người ta như cây cối đi đi lại lại, tới chỗ anh thấy tỏ tường mọi sự. Chúa nói anh đừng trở vào làng nữa. Tại sao? Để anh ở lại gần hơn với Ngài, Đấng đã chữa lành anh. Thầy Giêsu ở đó trước mắt anh. Anh đã rất gần Chúa, bằng xương bằng thịt; anh đã thấy Chúa rõ ràng. Cuộc sống của anh giờ đây có Thầy Giêsu.

Bạn ơi, cuộc sống bạn có Thầy Giêsu, bạn còn lo lắng chi? Hằng ngày, bạn vẫn nhìn thấy người ta, thấy mọi sự, nhưng đôi khi bạn vội vã để mọi việc lướt đi quá nhanh trước mắt mình, nên không kịp nhìn thấy tỏ tường. Nhất là bạn không nhận ra Thầy Giêsu vẫn ở gần bạn, không nhận ra tha nhân ở chung quanh bạn. Xin Thầy Giêsu ở với bạn, với tôi để chúng ta nhìn thấy nhau và nhìn nhau bằng con mắt của Ngài.

Chia sẻ: Có khi nào bạn cảm nhận Thầy đặt tay trên bạn chưa?

Sống Lời Chúa: Đọc lại đoạn Tin Mừng này vài lần và để nghe Chúa nói và cảm nhận Thầy Giêsu đang hiện diện bên cạnh mình.

Cầu nguyện: Thầy Giêsu ơi! xin cho chúng con luôn xác tín rằng: có Thầy con có thể làm được mọi sự. Xin xen vào đời sống của con, đứng giữa con và mọi việc, giúp con nhìn thấy rõ ràng Thầy đang ở với con và trong anh em con.

Suy niệm 2

Mù lòa là một tình trạng bất hạnh, người mù bị ngăn cách với vạn vật, khó liên đới với những người xung quanh. Những ai bị mù lòa cũng khao khát ánh sáng, ước mong được thấy. Bác sĩ, lương y nào có thể chữa lành bệnh mù lòa là họ tốc tả tìm đến. Ai chữa được bệnh mù lòa cho họ thì được xem như là vị cứu tinh, vị đại ân nhân của họ suốt đời. Họ chấp nhận mọi đòi hỏi của lương y hay bác sĩ. Họ nhẫn nại trong quá trình chữa bệnh, miễn sao họ được sáng mắt là đủ.

Phép lạ Chúa Giêsu chữa cho người mù được thấy, mà Thánh sử Marcô thuật lại trong bài Phúc Âm hôm nay, nó có một điểm đặc biệt là Chúa Giêsu không chữa lành ngay, nhưng Ngài chữa bằng hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất giống cách Chúa đã chữa người câm điếc (Mc 7, 32 – 37 ): Ngài dắt anh ta ra khỏi đám đông, lấy nước bọt bôi vào mắt anh và đặt tay lên anh, Ngài hỏi: “Anh có thấy gì không?”. Anh đáp: “Tôi thấy người ta như cây cối, họ đi đi lại lại”. Rồi Ngài lại đặt tay lên anh một lần nữa, anh ta mới thấy mọi sự rõ ràng. Như vậy, lần thứ nhất đức tin anh còn yếu ớt, vì phép lạ và đức tin có một tương giao chặt chẽ với nhau. Chúa Giêsu tỏ hiện lòng từ bi thương xót đối với anh mù, nên Ngài đặt tay thêm một lần nữa trên mắt anh, để giúp anh có lòng tin trọn vẹn vào Chúa, thì phép lạ sẽ được thể hiện. Thật vậy, lần thứ hai anh mù thấy rõ ràng, chứng tỏ anh đã tin vào Chúa cách vững vàng mạnh mẽ, và anh được mãn nguyện. Chúa Giêsu đã ban cho anh mù ánh sáng vật lý và ánh sáng đức tin một cách tiệm tiến, ban cho anh quyền tiếp xúc với vạn vật và liên đới với mọi người. Ngài chính là Đấng cứu độ nhân loại.

Cuộc hành trình tìm ánh sáng của anh mù, tương tự như cuộc hành trình tìm kiếm đức tin của các tông đồ. Họ phải ý thức họ đang mù về thiêng liêng, họ cần được Chúa Giêsu chỉ dạy và mạc khải. Các tông đồ cũng được Chúa tách riêng ra để thuận tiện cho việc chỉ dạy. Rồi Ngài cũng hỏi các ông: “Các con nghĩ gì về Ta?” Ban đầu các ông cũng chưa nhận thức được cách rõ ràng thân thế và sứ mạng của Chúa Giêsu, cái biết của các ông còn mù mờ, các ông nhận ra Đấng Cứu Thế trong con người Đức Giêsu, nhưng đức tin họ chưa phân biệt được tất cả các chiều kích Con Thiên Chúa trong Đức Giêsu, nên khi Chúa Giêsu hỏi: “Theo dư luận quần chúng, thì Thầy là ai?”. Họ đáp: Là Gioan Tẩy Giả, là Êlia, hay một trong các Tiên tri, một vĩ nhân của Israel. Rồi có lần Chúa khiển trách các ông về việc lo thiếu bánh, tuy đã hai lần thấy Chúa làm phép lạ nhân bánh ra nhiều. Chúa nói: “Có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe”. Qua nhiều lần Chúa giáo dục mạc khải, Phêrô mới đại diện cho các tông đồ, tuyên xưng: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Chúa Giêsu đem lại đức tin cho các tông đồ cách tiệm tiến, dần dần, và nhẫn nại như Chúa đã ban ánh sáng cho anh mù với lòng yêu thương nhân ái.

Chúa Giêsu chữa cho người mù được thấy bằng những cử chỉ cụ thể: Cầm tay, đưa anh ra khỏi làng, bôi nước miếng vào mắt, đặt tay, và hỏi, rồi anh đáp lại… Đó là những nghi thức bên ngoài, biểu lộ ý nghĩa bên trong của bí tích. Điều này đòi hỏi chúng ta, khi tham dự các bí tích, ta nhìn xem những dấu chỉ bên ngoài, phải biết nhận ra các ý nghĩa bên trong, và biểu lộ đức tin của mình bằng việc tham dự cách tích cực. Đồng thời phải công khai tuyên xưng đức tin của mình, đặc biệt trong bí tích rửa tội và Thánh Thể. Khi rước Mình Thánh Chúa, chúng ta thưa Amen, là ta tin thật sự như vậy. Có đức tin mới đón nhận được các ơn ích của bí tích. Đức tin của chúng ta cũng cần được Chúa củng cố dần dần, nên chúng ta phải tích cực và kiên trì cộng tác với công việc Chúa làm, nhất là lắng nghe và thi hành lời Chúa, nhờ vậy chúng ta mới đạt được ơn cứu độ nhờ lòng tin.

Xin Chúa ban cho chúng con thêm đức tin mỗi ngày một hơn. Biết nhìn các dấu chỉ trong các bí tích với lòng tin, biết tin vào lời Chúa để chăm chú lắng nghe và mau mắn thi hành. Biết nhìn Giáo Hội hữu hình là thân thể mầu nhiệm Chúa Kitô, và ngoan ngoãn nghe lời giáo huấn của Giáo Hội với lòng tin của chúng con.

Suy niệm 3: Phó thác

Có thể nói rằng người mù trong bài tin mừng hôm nay là một người may mắn. Anh là người may mắn vì anh đã gặp Chúa Giêsu, được Ngài đặt tay và được sáng mắt. Để được trở nên một người có đôi mắt sáng bình thường như thế, trước hết và trên hết, anh ta phải là người có đức tin mạnh mẽ. Với đức tin, anh ta đã để cho Chúa Giêsu làm bất cứ điều gì Ngài muốn, và rồi anh đã được sống trong hạnh phúc.

Cuộc đời nơi trần gian là một cuộc hành trình với nhiều thăng trầm thử thách gian nguy vất vả. Có vui có buồn và rất nhiều lúc tôi cảm thấy mình bị giống như người mù vì những khủng hoảng và bế tắc trong cuộc đời.

Bài tin mừng hôm nay rất ý nghĩa đối với tôi. Khi gặp khủng hoảng bế tắc, tôi đến với Chúa, gặp Chúa và phó thác mọi sự cho Chúa như người mù. Có Chúa và nhờ ơn Chúa, chắc chắn tôi sẽ vượt qua tất cả và sống trong bình an hạnh phúc.

Lạy Chúa, trước những khó khăn thử thách và những vui buồn trong cuộc đời, xin cho con biết đến với Chúa và tin tưởng và phó thác vào Chúa trong mọi sự. Amen.


Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúng con xin cảm tạ Chúa đã viếng thăm linh hồn chúng con. Chúa còn tặng ban cho chúng con sự sống thần linh của Chúa. Chúa còn mang lại cho chúng con biết bao ơn phúc bời trời qua bí tích Thánh Thể.

Lạy Chúa, xin biến đổi chúng con nên giống trái tim Chúa. Xin giúp chúng con biết sống yêu thương và bác ái với hết mọi người. Xin cho thế giới chúng con biết trao cho nhau những nghĩa cử bác ái vị tha thay cho những ích kỷ nhỏ nhen tầm thường. Xin cho tình con người được triển nở và cùng nhau xây dựng một thế giới ngập tràn hạnh phúc và bình an.

Lạy Chúa, Chúa là tình yêu. Xin giúp chúng con biết sống yêu thương nhau như Chúa đã yêu thương chúng con. Xin cho chúng con luôn biết làm vui lòng nhau thay vì chỉ làm khổ và đầy đoạ nhau. Xin Mình Máu Thánh Chúa gìn giữ tâm hồn chúng con trong tình yêu của Chúa để chúng con cũng biết trao tặng cho đời những nghĩa cử yêu thương. Amen.


THỨ NĂM TUẦN 6 TN

Bài đọc I (Gc 2, 1-9)

“Không phải Thiên Chúa đã chọn người nghèo đó sao? Thế mà anh em khinh chê người nghèo khó”.

Anh em thân mến, Anh em là những người tin vào Đức Giêsu Kitô vinh hiển, Chúa chúng ta, anh em đừng thiên vị. Giả sử trong lúc anh em hội họp, có người đi vào, tay đeo nhẫn vàng, mình mặc áo sang trọng; lại cũng có người nghèo khó đi vào, áo xống dơ bẩn; nếu anh em chăm chú nhìn người mặc áo rực rỡ mà nói: “Xin mời ông ngồi chỗ danh dự này”. Còn với người nghèo khó thì anh em lại nói rằng: “Còn anh, anh đứng đó”, hoặc: “Anh hãy ngồi dưới bệ chân tôi”. Đó không phải là anh em xét xử thiên vị ở giữa anh em và trở nên những quan xét đầy tà tâm đó sao?

Anh em thân mến, xin hãy nghe: Không phải Thiên Chúa đã chọn người nghèo trước mắt thế gian, để nhờ đức tin, họ trở nên giàu có và được thừa hưởng nước Người đã hứa cho những kẻ yêu mến Người đó sao? Thế mà anh em khinh chê người nghèo khó. Không phải những người giàu có dùng quyền hành áp bức anh em, và lôi anh em ra toà án đó sao? Không phải chính họ thoá mạ thánh danh tốt đẹp đã được kêu cầu trên anh em sao?

Đã hẳn, nếu anh em giữ trọn vương đạo như Thánh Kinh dạy, là “Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình”, thì anh em làm phải. Nhưng nếu anh em thiên vị, là anh em phạm tội, bị lề luật lên án như những kẻ lỗi luật.

Tin Mừng (Mc 8, 27-33)

“Thầy là Đấng Kitô. Con Người sẽ phải chịu khổ nhiều”.

Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ đi về phía những làng nhỏ miền Cêsarê thuộc quyền Philipphê. Dọc đường, Người hỏi các ông rằng: “Người ta bảo Thầy là ai?” Các ông đáp lại rằng: “Thưa là Gioan tẩy giả. Một số bảo là Êlia, một số khác lại cho là một trong các vị tiên tri”. Bấy giờ Người hỏi: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?” Phêrô lên tiếng đáp: “Thầy là Đấng Kitô”. Người liền nghiêm cấm các ông không được nói về Người với ai cả. Và Người bắt đầu dạy các ông biết Con Người sẽ phải chịu đau khổ nhiều, sẽ bị các kỳ lão, các trưởng tế, các luật sĩ chối bỏ và giết đi, rồi sau ba ngày sẽ sống lại. Người công khai tuyên bố các điều đó. Bấy giờ Phêrô kéo Người lui ra mà can trách Người. Nhưng Người quay lại nhìn các môn đệ và quở trách Phêrô rằng: “Satan, hãy lui đi, vì ngươi không biết việc Thiên Chúa, mà chỉ biết việc loài người”.

Suy niệm 1: THẦY LÀ ĐẤNG KITÔ

Đức Giêsu hỏi các môn đệ: “Người ta nói Thầy là ai?” Các ông đáp: “Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, có kẻ bảo là ông Êlia, kẻ khác lại cho Thầy là một ngôn sứ nào đó.” Người lại hỏi các ông: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phê-rô trả lời: “Thầy là Đấng Ki-tô.” (Mc 8,27-29)

Suy niệm: Khi thay mặt các tông đồ tuyên xưng: “Thầy là Đấng Kitô”, Phêrô đã vượt xa hiểu biết của đại chúng về con người của Chúa Giêsu. Việc huấn luyện đã có kết quả. Nhờ đồng hành với Chúa qua vài năm sứ mạng khắp nơi, các tông đồ dần dà đã nhận ra Thầy, nhưng Chúa đã chẳng khen, lại còn bị “cấm” loan báo việc này với bất cứ ai. Chúa muốn các ông hiểu xa hơn nữa về chương trình của Thiên Chúa: Ngài phải là người tôi tớ khổ đau khi vuông tròn sứ mệnh cứu thế. Người môn đệ Chúa hôm nay cũng thế, đừng bao giờ tự mãn về vốn liếng hiểu biết Đạo của mình. Biết về Chúa không bao giờ đủ cũng như yêu Ngài chẳng bao giờ cùng.

Mời Bạn: Bạn hiểu biết về Chúa đủ chưa? Khi đã hiểu biết rồi, bạn có chú tâm biến thành sức sống, thành lòng mến? Như các tông đồ, tiên vàn, chúng ta tin nhận: “Thầy là Đức Kitô”, Đấng được sai đến.

Sống Lời Chúa: “Thầy là Đức Kitô”, lời tuyên xưng này sẽ là lời nguyện của chúng ta hằng ngày, hướng về những người anh em chưa biết Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, điều đáng sợ nhất trong thế giới ngày nay là sự dửng dưng với tôn giáo. Phải chăng cuộc sống của chúng con không đủ sức thuyết phục để trả lời cho câu hỏi của những người chưa tin: “Chúa của người Kitô hữu là ai?” Chúa ơi! Xin nâng đỡ đức tin còn non yếu của chúng con.

Suy niệm 2

Sau một thời gian dài đi theo và nghe Đức Giêsu giảng dạy, các môn đệ vẫn còn mù mờ về con người và căn tính của Thầy mình. Thấy vậy Đức Giêsu liền ra một câu hỏi để thăm dò “Người ta nói Thầy là ai?” Các ông lần lượt trả lời theo dư luận xung quanh “Thầy là Gioan Tẩy Giả, là Êlia hay một ngôn sứ vừa xuất hiện. Đức Giêsu nhận thấy các đáp án đều sai và chưa đi vào câu hỏi chính. Người chờ đợi một đáp án cuối cùng liền hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”. Phêrô đại diện cả nhóm trả lời “Thầy là Đấng Kitô”. Rất chính xác, câu trả lời của Phêrô đã giành trọn số điểm.

Bấy giờ Đức Giêsu mới bật mí cho các ông biết về sứ mạng của Đấng Kitô sẽ phải chịu người ta chống đối, khủng bố, nhục mạ, bị đóng đinh chết và sẽ sống lại sau ba ngày. Để chuẩn bị cho các môn đệ chấp nhận được cái giá phải trả khi theo Thầy, Đức Giêsu muốn các ông xác tín rõ ràng về con người mà các ông đi theo. Con Người chẳng phải là “ngôi sao bóng đá”, một “minh tinh màn bạc”, hay một “hot man” như người ta thường nghĩ. Con Người sẽ chịu mất mát, chịu thua thiệt một cách đớn đau nhục nhã. Nghe vậy, Phêrô cảm thấy sốc, ông không chấp nhận được số phận nghiệt ngã ấy nên can ngăn Thầy dừng bước. Đức Giêsu liền quở trách Phêrô vì tư tưởng của ông như “kỳ đà cản mũi” bước đường cứu chuộc của Người.

“Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”Câu hỏi này cũng được gửi đến với mỗi người chúng ta. Chúng ta sẽ trả lời với Chúa ra sao còn tùy thuộc vào cuộc sống của chúng ta. Chúng ta sẽ trả lời với Chúa qua cung cách phục vụ và yêu thương của chúng ta. Chúa có là đối tượng để chúng ta tìm kiếm và bước theo, hay Chúa cũng chỉ là một diễn viên đang ăn khách trên màn ảnh sân khấu, một nhân vật của của thời đại được nhiều người ngưỡng mộ. Thầy là ai trong cuộc đời của bạn, là ai trong những chọn lựa to nhỏ, là ai trong những thần tượng mà bạn thích. Chúa là ai trong suy nghĩ, trong thâm sâu cõi lòng bạn. Chúa vẫn đợi chờ câu trả lời cuối cùng của mỗi chúng ta. Hơn thế nữa, Chúa còn muốn chúng ta nói cho thế giới biết Chúa là ai?

Trong cuộc sống, chúng ta có dám xác tín trả lời “Thầy là Đức Kitô không?”, hay chúng ta còn tránh né. Nếu xác tín chúng ta có dám chấp nhận sứ mạng của Thầy không, hay chúng ta cũng lặp lại như Phêrô là cản ngăn, làm trì trệ kế hoạch cứu độ của Chúa . Biết bao lần chúng ta đưa ra những sáng kiến, đường lối chính sách nghe có vẻ hay ho nhưng đó không phải là ý định của Chúa. Biết bao lần chúng ta bắt ép Chúa phải theo kế hoạch mà chúng ta đã lập trình và cài đặt sẵn bằng những suy nghĩ nông nổi, ích kỷ hẹp hòi của ta. Biết bao lần chúng ta tổ chức lễ hội, cờ xí đèn hoa lộng lẫy, trống kèn rùm beng, đi lễ dọc kinh, làm từ thiện… nhưng Chúa không tôn vinh mà chỉ quảng cáo cho danh tiếng của ta thôi.

Mỗi ngày chúng ta hãy check lại câu trả lời của mình bằng thái độ sống với Chúa và tha nhân, bằng những mục tiêu mà ta hướng tới và nỗ lực phấn đấu cho đạt được.

Lạy Chúa, biết bao lần con cũng nhận được câu hỏi ấy, nhưng con không trả lời được vì còn phải vướng bận nhiều chuyện khác. Và con cũng khó chấp nhận phải trả giá vì Đức Kitô, chịu những thiệt thòi, oan ức như Thầy mình. Xin cho con một lần nữa xác tín vào Đấng Kitô và can đảm bước theo dù phải chịu thiệt thòi và khổ đau. Amen.

Suy niệm 3: Nói và làm

Tôi nhận thấy rằng tôi cũng giống các môn đệ trong đoạn tin mừng này khi đối diện với Chúa Giêsu, đối diện với câu hỏi và sứ mạng của Ngài. Chúa Giêsu cũng muốn tôi nói “Ngài là ai?“. Chúa Giêsu là ai trong cuộc đời của tôi? Với niềm tin và với những gì tôi đã học và biết về Chúa Giêsu, có lẽ bây giờ tôi cũng trả lời như Phêrô: “Thầy là Đấng Kitô Con Thiên Chúa Hằng Sống”. Và nếu Chúa hỏi tôi có theo Chúa và sống với Ngài trên con đường thập giá chưa? Khi nghe tôi trả lời thì chắc Chúa cũng nói với tôi như nói với Phêrô: “Satan, lui lại đằng sau Thầy”.

Thật vậy, tôi tin Chúa, tôi tuyên xưng Chúa, nhưng tôi chưa thực sự theo Ngài và sống như Ngài muốn.

- Bởi vì ngại khó, sợ khổ, ngại dấn thân trong cuộc sống mỗi ngày đã làm cho tôi không dám bước theo Chúa Giêsu trên đường thập giá.

- Bởi vì, một đời sống ham danh lợi, ham hưởng thụ, ích kỉ, ngại hy sinh trong bổn phận hằng ngày làm cho tôi sống xa Chúa.

Lời Chúa nói với Phêrô trong đoạn tin mừng này là một lời nhắc nhở cho tôi về lý tưởng cao đẹp và bổn phận của người môn đệ theo Chúa.

Lạy Chúa, xin ban ơn cho con ơn, để con thực hiện những gì con tuyên xưng và nhất là dấn thân theo Chúa đến cùng. Amen.

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúng con thật hạnh phúc vì có Chúa ở cùng chúng con. Vui buồn sướng khổ, Chúa luôn đi cùng chúng con qua những thăng trầm của dòng đời. Chúa luôn ban những ơn cần thiết để chúng con nhận thấy tình thương quan phòng của Chúa vẫn gìn giữ che chở cuộc đời chúng con.

Nhưng Chúa ơi! Sao chúng con khó có thể nhận ra thánh ý Chúa trong những gian nan của giòng đời. Chúng con sợ thập giá. Chúng con ngại ngần khi đối diện trước nghi nan. Chúng con luôn có xu hướng lánh nặng tìm nhẹ. Chúng con dễ nghi ngờ tình thương Chúa khi gặp những trở ngại trong cuộc sống. Chúng con dễ bỏ Chúa để chạy theo những thú vui mau qua đời này.

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể, xin Mình và Máu Thánh Chúa bồi dưỡng chúng con trong ơn thánh của Chúa. Xin củng cố niềm tin còn yếu kém nơi chúng con để chúng con luôn trung thành với Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc đời. Xin ban thêm lòng cậy trông để chúng con luôn bám vào Chúa để vượt qua những khó nguy dòng đời. Xin ban cho chúng con lòng mến yêu sắt son để chúng con có thể nói như thánh Phê-rô: “Bỏ Thầy chúng con biết theo ai, vì Thầy mới có lời ban sự sống đời đời”. Amen.


THỨ SÁU TUẦN 6 TN: Th. Phêrô Đamianô, giám mục tiến sĩ HT

Bài đọc I (Gc 2, 14-24. 26)

“Cũng như xác không hồn là xác chết, thì đây đức tin không việc làm là đức tin chết”.

Anh em thân mến, nếu có ai nói mình có đức tin, mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích gì? Đức tin như thế có thể cứu được nó ư? Nếu có anh chị em nào không cơm ăn áo mặc, mà có kẻ trong anh em lại bảo họ rằng: “Chúc anh chị em đi bình an, và ăn no mặc ấm”, mà anh em lại không cho họ những gì cần dùng cho thân xác, thì nào có ích gì? Về đức tin cũng vậy, nếu không có việc làm, là đức tin chết tận gốc rễ.

Nhưng có người sẽ nói: “Anh, anh có đức tin; còn tôi, tôi có việc làm”. Anh hãy tỏ cho tôi thấy đức tin không việc làm của anh, và tôi sẽ lấy việc làm mà chỉ cho anh thấy đức tin của tôi. Anh tin Thiên Chúa là Đấng duy nhất ư? Như thế là đúng. Ma quỷ cũng tin như thế và chúng run sợ. Hỡi người khờ dại, anh có muốn biết rằng đức tin không việc làm là đức tin chết không? Abraham, tổ phụ chúng ta, đã chẳng nhờ việc làm mà được công chính hoá khi hiến dâng con mình là Isaac trên bàn thờ đó sao? Anh có thấy rằng: đức tin hợp tác với việc làm, và nhờ việc làm mà đức tin được hoàn hảo đó không? Như vậy đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng: “Abraham đã tin vào Thiên Chúa và việc ấy được kể là điều công chính cho người, và người đã được gọi là bạn thiết nghĩa của Thiên Chúa”.

Do đó anh em có thấy rằng: người ta nhờ việc làm mà được nên công chính, chứ không phải chỉ nhờ đức tin mà thôi không? Quả vậy, cũng như xác không hồn là xác chết, thì đức tin không việc làm là đức tin chết.

Tin Mừng (Mc 8, 34-39) (Hl 8, 34 – 9, 1)

“Ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Phúc Âm thì sẽ cứu được mạng sống mình”.

Khi ấy, Chúa Giêsu tập họp dân chúng cùng các môn đệ lại, và phán: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta. Quả thật, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất. Còn ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Phúc Âm, thì sẽ cứu được mạng sống mình. Vì chưng được lời lãi cả thế gian mà mất mạng sống mình, thì nào được ích gì? Và người ta lấy gì mà đánh đổi mạng sống mình? Ai hổ thẹn vì Ta và vì lời Ta trong thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, thì Con Người cũng sẽ hổ thẹn từ khước nó, khi Người đến trong vinh quang của Cha Người cùng với các thần thánh”.

Và Ngài nói với họ: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: trong số những kẻ có mặt đây, có người sẽ không phải nếm cái chết, trước khi thấy Nước Thiên Chúa đến trong quyền năng”.

Thánh PHÊRÔ ĐAMIANÔ, giám mục tiến sĩ Hội Thánh (988–1072)

Thánh Phêrô Ðamianô sinh tại Ravenna nước Ý năm 988, mồ côi cha mẹ khi vừa cất tiếng khóc chào đời. Nhờ sự chăm sóc của người anh, và với tư chất thông minh sắc sảo, Phêrô Ðamianô đã tiến mau và thu lượm nhiều kết quả trên đường học vấn rồi trở thành giáo sư danh tiếng. Ðể sống đời hoàn thiện hơn, ngài xin vào tu viện Aven thuộc dòng Thánh Giá do Chân Phước Ludolphô sáng lập. Sau đó chính ngài làm tu viện trưởng. Với sự thông minh và tài ba đức độ của ngài, dòng đã tiến triển rất nhiều. Hiểu rõ vai trò của Ðức Mẹ trong đời sống trọn lành, ngài nhấn mạnh cho các tu sĩ dòng việc sùng kính Mẹ Maria.

Vào thời của Phêrô Ðamianô, Giáo Hội gặp phải những phong ba và sa đọa. Tội lỗi đã len lỏi vào ngay cả tòa thánh Phêrô. Hoàn cảnh đồi bại trong toàn Giáo Hội đã làm cho biết bao người thất vọng và ly khai khỏi Giáo Hội. Trước thảm trạng đó, thánh Phêrô Ðamianô chỉ biết sống thân mật với Chúa trong việc cầu nguyện. Ðời sống thánh thiện ấy đã làm cho nhiều người cảm phục và tin tưởng. Ðức Giáo Hoàng Stêphanô IX phong ngài làm Hồng Y Giáo Hội Rôma và Giám Mục thành Otti (1058). Nhưng đến đời Ðức Alêsan II thì ngài được phép lui về Aven để sống đời hy sinh hãm mình và khiêm nhường tuyệt đối với kỷ luật khắt khe, làm bạn cùng roi da, xích sắt, ăn bằng chậu rửa chân và ngủ trên manh chiếu dưới đất. Năm 1071, Ðức Giám Mục Ravenna mất, ngài phải lên thay. Tuy già yếu, ngài cũng đem hết tâm trí nỗ lực chu toàn nhiệm vụ chủ chăn cho đến ngày 22-02-1072, Chúa gọi ngài về trên đường đi La Mã.

Ðức Lêô XII đã tôn ngài lên bậc Hiển Thánh. Xin Chúa vì công nghiệp của thánh nhân, xin cho vị cha chung của chúng ta biết luôn sáng suốt, hướng dẫn dân Chúa theo đường lối của Ngài.

Suy niệm 1: ĐÁNH CƯỢC ĐỜI MÌNH

“Được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì? Quả thật, người ta lấy gì mà đổi lại mạng sống mình?” (Mc 8,36-37)

Suy niệm: Những lời Chúa nói trên đây thường được gọi là “những lời khó nghe”. Quả thật, chúng thật chướng tai đối với người “ngoại đạo,” nhưng đối với người tin Chúa thì đó là một niềm xác tín. Chúa Giêsu đòi ta phải đánh cược đời mình cho hạnh phúc vĩnh cửu. Lịch sử truyền giáo cho ta thấy những trang sử đẫm máu của các thừa sai và Kitô hữu bản xứ để có được những hạt mầm đức tin như ngày nay. Máu các thánh tử đạo là hạt giống trổ sinh các tín hữu. Giáo hội đề ra việc Tân-Phúc-Âm hoá để canh tân đời sống đức tin. Chính vì thiếu Phúc-Âm hóa nên nhiều Kitô hữu đã bỏ đạo, chạy theo sự lôi cuốn của cuộc sống trần thế này. Đừng để Tân-Phúc-Âm chỉ là khẩu hiệu, mà phải là xác tín mạnh mẽ quyết chọn sự sống vĩnh hằng thay cho niềm vui tạm bợ.

Mời Bạn: Theo Chúa Giêsu và sống Tin Mừng của Ngài tức là bạn đang đặt cược đời mình trước những thị phi của đời. Các thánh tử đạo Việt Nam, thánh Phanxicô Xaviê… đã thắng canh bạc cuộc đời này khi toàn tâm toàn ý sống theo lời dạy của Chúa Giêsu và cho Danh của Ngài. Bạn có chấp nhận chân lý Chúa đưa ra hay chỉ muốn đổi mạng sống mình bằng những lợi lộc nhất thời mà thế gian ban tặng?

Sống Lời Chúa: “Ai tín thác vào Chúa thì không thiếu thốn gì” (Ngạn ngữ Swahili, Châu Phi). Tôi sẽ tập sự tín thác vào Chúa như vậy.

Cầu nguyện: “Lạy Chúa, họ đang thiêu sống con nhưng dường như họ cũng đang tưới nước mát vào cơ thể con” (lời cầu nguyện của thánh Carôlô Loanga khi tử đạo).

Suy niệm 2: THẬP GIÁ – BÀI CA TÌNH YÊU

Trong muôn vạn ca khúc tình yêu của nhân loại, người ta thường thích vẽ nên một bầu trời hồng trong ngàn ánh hào quang rực rỡ với những sắc hương của bồng lai tiên cảnh. Trong giai điệu tình yêu vĩnh cửu của Thiên Chúa, Đức Giêsu mời gọi những kẻ bước theo Người hát khúc ca thập tự: “Ai muốn theo tôi hãy từ bỏ mình vác Thập giá mình mỗi ngày mà theo tôi” (Mc 9,34). Con người thường tìm hạnh phúc ở nơi những thứ làm người ta thỏa mãn những khát khao và ước ao của chính mình. Nhất là trong thời hiện đại này, khi mà chủ nghĩa cá nhân và xu thế hưởng thụ ngày càng phát triển, tình yêu được đóng khung vỏn vẹn trong sự yêu chính bản thân mình (thứ tình yêu vị kỷ), thì khái niệm về một tình yêu vị tha, tình yêu của trời mà Đức Kitô đem đến xem ra rất xa vời, mơ hồ và điên rồ.

Khi mời gọi con người sống từ bỏ mình, thì chính Đức Kitô đã là mẫu gương tuyệt vời về sự từ bỏ. Người ta thường thi vị hóa câu chuyện của một vị quân vương vi hành đã rời ngai vàng để đến với con dân của ngài. Ngày kia trong một chuyến vi hành, Đức vua đã đem lòng yêu một cô thôn nữ. Bất kể giai cấp và địa vị, vua đã đưa nàng về hoàng cung để cưới và tôn nàng làm hoàng hậu. Câu chuyện nhằm tôn vinh vẻ đẹp của một tình yêu chân chính. Ở nơi Đức Kitô thì muôn vàn lần hơn thế: “Người tuy là một vị Thiên Chúa, Người đã khước từ địa vị ngang hàng với Thiên Chúa… trở nên giống như một kẻ phàm nhân, sống cuộc đời dương thế” (x. Pl 2, 6 – 7). Người đã từ bỏ ngai trời và địa vị Thiên Chúa đến chia sẻ cuộc sống cùng cực khổ đau của con người là vì yêu thương con người và vì hạnh phúc của con người. Thật vậy, trong cuộc sống dương thế, Đức Giêsu đã không tìm lối sống dễ dãi, hưởng thụ nhưng Người tuyên bố: Ta đến để phục vụ chứ không phải để người ta phục vụ (x. Mt 20, 28). Người yêu thương con người đến nỗi khi con người chạy đi tìm an toàn nơi vật chất thì người trở thành kẻ không có một viên đá gối đầu; Người rong ruổi rao giảng Tin mừng cứu độ và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền của con người; Đức Giêsu chạnh lòng thương cảm mọi nỗi khổ đau thể xác và tinh thần của con người; Người đã yêu thương họ cho đến tận cùng bằng cái chết trên Thập tự giá. Như thế, Đức Giêsu đã trở nên mẫu gương sống động cho tất cả chúng ta là môn đệ của người trong cuộc sống xây dựng nước Thiên Chúa, nước tình yêu, sự thật và sự sống bằng cách sống từ bỏ: bỏ mình, bỏ ý riêng để sống cho Thiên Chúa và cho con người.

“Từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày” nếu không có tình yêu thì xem ra đó là kiếp sống kéo lê của người nô lệ. Nhưng trong tình yêu “từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày” là điều kiện cần để xây dựng cuộc sống hạnh phúc đích thực. Người ta thường ví tình yêu tựa nhánh hoa hồng xinh đẹp nhưng lại đầy gai nhọn để nói lên một chân lý: Không có tình yêu đích thực nào lại không đòi phải có hy sinh từ bỏ. Một tình yêu mà không có hy sinh từ bỏ thì đó chỉ là thứ tình yêu chóng tan vỡ như bong bóng xà phòng. Nó là thứ tình yêu hão huyền và không có nền tảng để xây dựng hạnh phúc. Điều đó cho thấy lý do tại sao cuộc sống gia đình của con người sống trong xã hội hiện đại này rất mong manh và dễ tan vỡ. Bởi vì “cái tôi”, “cái mình” của người ta rất to lớn và người ta chỉ chăm lo tìm kiếm hạnh phúc cá nhân. Và trong khi người ta tưởng mình có thể tìm được hạnh phúc trong việc thỏa mãn chính mình thì hạnh phúc dường như chạy chốn và đau khổ lại thêm chất đầy. Bởi thế không lạ gì khi Đức Giêsu nói: “Được lời lãi cả và thế gian, nhưng mất mạng sống mình thì nào được ích gì” (Mc 9,36). Nhưng ngược lại sự từ bỏ trong tình yêu làm cho cuộc sống thêm hài hoà, sáng tạo, phong phú và đầy sung mãn.

Từ bỏ mình đã thế còn phải vác thập giá. Cuộc đời có biết bao nhiêu thập giá: thập giá của xã hội, thập giá cuả đoàn thể, thập giá của gia đình, thập giá của chính mình, thập giá thể xác, thập giá tinh thần…. Thập giá nhiều là thế, đa dạng là thế, nhưng gắn bó mật thiết nhất, sâu xa và không rời nhất có lẽ là thập giá của chính mình. Bởi thế Đức Kitô mời gọi : “bỏ mình và vác thập giá mình” để bước theo Người. Hằng ngày và từng ngày, tôi phải cố gắng để chu toàn việc bổn phận, phải tranh thủ để hoàn tất công kia việc nọ, và đặc biệt phải chiến đấu từng phút, từng giờ với những đau đớn, những mệt mỏi nơi thể xác, những khuyết điểm trong tinh thần…- Tất cả những điều đó làm nên thập giá của bản thân mà Đức Kitô muốn tôi gánh vác cách tự nguyện trong tình yêu để có những bước đi trọn vẹn trong ơn cứu độ. Vì Người khẳng định rằng: “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin mừng sẽ cứu được mạng sống ấy” (Mc 8, 35).

Đức Kitô đã thí mạng vì yêu chúng ta. Tin mừng của người là Tin mừng tình yêu. Liều mất mạng sống mình vì Đức Kitô và vì Tin mừng của Người là gì nếu không phải là dám hy sinh và từ bỏ tất cả để xây dựng cuộc sống yêu thương và hạnh phúc. Con người mang trong mình hình ảnh của Thiên Chúa tình yêu. Họ được Thiên Chúa yêu thương và mời gọi sống tình yêu của Người – một tình yêu vô vị lợi – tình yêu có sức cứu độ con người và thế giới. Vì vậy, chúng ta hãy đáp lại lời mời gọi của Đức Kitô hát lên bài ca “Tình yêu Thập tự”, sẵn sàng “từ bỏ mình, vác thập giá của mình” để theo Người trên mọi nẻo đường trần thế trong cuộc sống yêu thương và phục vụ.

Lạy Chúa Giêsu!
Xin Chúa dạy con biết sống quảng đại,
biết phụng sự Chúa như Chúa đáng được phụng sự,
biết cho đi mà không tính toán,
biết chiến đấu không ngại thương tích,
biết làm việc không tìm nghỉ ngơi,
biết hiến thân mà không mong chờ phần thưởng nào hơn là được biết con đang thi hành ý Chúa… Amen.
(Lời kinh của Thánh I nhã)

Suy niệm 3: ĐIỀU KIỆN ĐỂ THEO CHÚA

Bất cứ ai muốn thành công về một lãnh vực nào đều phải trải qua một giai đoạn gọi là “thử thách”để tiến tới mục tiêu của mình. Lời Chúa hôm nay cũng mời gọi mỗi người lên đường, bước theo Đức Ki-tô, vì Ngài là hạnh phúc đích thực dẫn đưa chúng ta tới Nước Thiên Chúa. Vậy, làm thế nào để có thể thành công trong việc đi theo Ngài? Tin mừng thánh Mac-cô thuật lại: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo” (c.34).

a. Theo Chúa là từ bỏ chính mình

Nói đến từ bỏ, dù chỉ là một thói quen không tốt nho nhỏ, cũng không mấy ai ưa thích. Vì nói đến“từ bỏ”là đụng chạm đến “hy sinh”, mà hy sinh thì phải chịu đau đớn, thiệt thòi, mất mát… Cũng như nói đến “tình yêu”thì đụng đến “tự do”, mà muốn được tự do thì phải dấn thân, mạo hiểm… Chính sự mạo hiểm này nói lên sự bấp bênh trong chọn lựa của chúng ta, nhưng càng bấp bênh bao nhiều thì sự hy sinh và từ bỏ chính mình càng cao quý bấy nhiêu, nhất là khi chúng ta “từ bỏ chính mình” cho một lý tưởng, một tình yêu nào đó hoặc cho một Ai đó rất đặc biệt, rất quan trọng trong cuộc đời của chúng ta. Chúa đã từng nói: “Ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy” là vậy (x.Mc 8,35). Tuy nhiên, từ bỏ chính mình để theo Đức Giêsu không phải chỉ quyết tâm một lần là đủ, mà là một thái độ luôn sẵn sàng từ bỏ trong từng phút giây của cuộc sống.

Như thế, việc “từ bỏ chính mình” vì Chúa, thì chúng ta chẳng thua lỗ tí nào. Trái lại, chúng ta từ bỏ cái mau qua để có được sự sống vĩnh hằng; từ khước cái tương đối để được cái Tuyệt Đối là chính Đức Kitô; và từ bỏ cái thân xác tội lỗi để có được sự sống đời đời.

b. Theo Chúa là vác thập giá mình

Đối với các tín hữu Do Thái ngày xưa, thập giá chính là án tử hình nặng nhất, nhục nhã và khủng khiếp nhất của luật hình La mã. Những tín hữu đã bị bắt bớ và lãnh án xử tử thập giá, thì quả là một chuyện khủng khiếp đối với họ. Vậy mà Đức Giêsu lại mời gọi chúng ta vác cái ô nhục đó để đi theo Ngài!

Lời mời gọi của Đức Giêsu xem ra là một nghịch lý cho cuộc đời, nhưng đối với Thiên Chúa, đó không phải là một ô nhục hay là sự điên rồ mà họ lầm tưởng; trái lại, đó là một dấu chỉ chiến thắng của tình yêu mà chính Đức Kitô đã đón nhận đau khổ trên thập giá bằng một giá rất đắt, một thái độ vâng phục và phó thác cho thánh ý Chúa Cha để trở nên máng chuyển thông ơn cứu độ cho loài người chúng ta. Vì vậy, khi nhìn lên cây thánh giá có Chúa Giêsu hiện diện, nhắc nhở chúng ta ý nghĩa của sự đau khổ mà Chúa Giêsu đã chịu để chúng ta được tham dự vào mầu nhiệm cứu độ và phục sinh vinh quang của Người. Ước gì tình yêu thập giá chiếu sáng những ai muốn làm môn đệ của Chúa Giêsu vác lấy mà đi theo Người.

Lạy Chúa, chúng con là những thụ tạo yếu đuối, mỏng dòn, đầy tính ích kỷ… Chúng con vẫn thích hưởng thụ hơn là hy sinh, thích đón nhận hơn là cho đi, thích được phục vụ hơn là phục vụ. Xin cho chúng con biết từ bỏ chính mình, biết hy sinh, hiến thân phục vụ để mỗi ngày chúng con trở nên giống Chúa hơn trong hành trình theo Chúa.

Suy niệm 4: Quyết tâm

Trong cuộc sống, mỗi người có nhiều chọn lựa cho riêng mình, có lý tưởng và lẽ sống cho riêng mình. Khi tham gia vào một môn chơi nào, hay đến một quốc gia nào thì tôi phải tuân thủ theo nguyên tắc của trò chơi, hay luật lệ của nơi đó. Cuộc sống mỗi ngày của tôi cũng vậy, khi chọn cho mình một lý tưởng và một lẽ sống, thì tôi cũng tuân theo những nguyên tắc phải có để giúp cho tôi đạt được mục đích cho đời sống của mình.

Lời Chúa hôm nay là một lời nhắc nhở và là một lời xác quyết về đời sống của người môn đệ của Chúa. Muốn theo Chúa, tôi phải bỏ mình, phải vác thập giá.

- Bỏ mình, là bỏ đi ý riêng, bỏ đi những đam mê bất chính, những gì không phù hợp với đời sống của người môn đệ của Chúa để làm theo ý Chúa, làm đúng ý Chúa muốn.

- Vác thập giá, là tôi thi hành bổn phận, công việc của mình mỗi ngày theo Lời Chúa dạy và theo luật Chúa truyền.

Đây là một thách đố trong cuộc đời của tôi, bởi vì Chúa cho tôi có tự do để chọn lựa, bởi vì luôn có đầy dẫy những cám dỗ lôi kéo tôi sống trái với ý Chúa, và bởi vì tôi là con người có nhiều giới hạn và yếu đuối.

Lạy Chúa, xin ban cho con ý chí sắt đá và lòng quyết tâm vững mạnh để con gạt bỏ những điều cản trở con trở thành môn đệ của Chúa, để con dám từ bỏ mình, vác thập giá mình theo Chúa. Amen.

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúa dạy chúng con “không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu”. Và Chúa đã thực thi điều đó cho chúng con. Chúa còn tự hiến cả Máu Thịt Mình để trở nên của ăn nuôi dưỡng linh hồn chúng con. Chúng con tạ ơn Chúa. Chúng con xin Chúa thêm ơn trợ giúp để chúng con dám sống một cuộc đời theo gương Chúa, luôn biết sống hy sinh và phục vụ mọi người.

Lạy Chúa, thế gian luôn chạy theo danh lợi thú trần gian. Nhiều người vì những đam mê trần gian mà đánh mất nhân tính của mình, đánh mất tình liên đới với anh em. Nhiều người vì danh vọng mà bán rẻ lương tâm để rồi làm hại cuộc đời nhau. Họ đâu biết rằng “được lời lãi cả thế gian, chết mất linh hồn nào được ích gì”. Họ đã đánh mất hạnh phúc đời này và cả đời sau khi họ sống thiếu công bình bác ái, và yêu thương tha nhân.

Xin Chúa luôn gìn giữ chúng con trong ơn nghĩa Chúa. Xin giúp chúng con vượt thắng những cám dỗ tỗi lỗi. Xin giúp giúp chúng con luôn biết chọn lựa Chúa hơn là những thú vui mau qua đời này. Amen.


THỨ BẢY TUẦN 6 TN: Lập Tông toà thánh Phêrô

Bài đọc I (1 Pr 5, 1-4)

“Là kỳ lão và nhân chứng cuộc khổ hình của Chúa Kitô”.

Anh em thân mến, tôi xin gởi lời khuyên bảo đến bậc Kỳ Lão trong anh em. Tôi là một Kỳ Lão như các ngài, là một nhân chứng cuộc khổ hình của Chúa Kitô, một kẻ sẽ được thông phần vinh quang sắp được tỏ bày. Hãy chăn dắt đoàn chiên Chúa nơi anh em, hãy trông nom nó, không phải bằng cách miễn cưỡng, mà là sẵn sàng theo thánh ý Chúa; không phải để trục lợi, mà là do tình nguyện; không phải như người chuyên chế lộng hành, nhưng phải nên gương sáng cho đoàn chiên. Và khi thủ lãnh các đấng chăn chiên xuất hiện, anh em sẽ nhận lãnh triều thiên vinh quang bất diệt.

Tin Mừng (Mt 16, 13-19)

“Con là Đá, Cha sẽ trao cho con chìa khoá nước trời”.

Khi ấy, Chúa Giêsu đến miền Xêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một trong các tiên tri!” Chúa Giêsu nói với các ông: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo con biết: Con là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được”.

Lễ Lập Tông Toà Thánh Phêrô

Ông Phêrô thưa với Chúa Giêsu: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.” Chúa Giêsu trả lời: “Anh là Phêrô nghĩa là tảng đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” (Mt 16, 16.18). Giáo hội hôm nay cử hành lễ kính tông tòa thánh Phêrô và cũng là lễ để tôn vinh Đức Giáo Hoàng, vị kế nhiệm thánh Phêrô dưới trần gian, cai trị, điều khiển Giáo hội hoàn vũ.

Lễ Lập Tông Toà Thánh Phêrô:

Khi cử hành thánh lễ kính tông tòa thánh Phêrô, phụng vụ muốn cho chúng ta thấy ngai tòa vững chắc mà Chúa Giêsu đã nói với vị thủ lãnh Hội Thánh tiên khởi: “Phêrô, Con là đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” hay” Phần anh, một khi đã trở lại, hãy làm cho những anh em khác vững tin” (Lc 22, 32). Chúa Giêsu đã trao trách nhiệm nặng nề cho Phêrô là chăn dắt các chiên con và chiên mẹ của Ngài. Do đó, ngai tòa thánh Phêrô mang một ý nghĩa quan trọng tuyệt đối: Đức Giáo Hoàng là vị kế nhiệm thánh Phêrô hướng dẫn toàn thể Giáo hội toàn cầu. Vì thế, thánh lễ lập tông tòa thánh Phêrô là một lời tuyên xưng hết sức quan trọng nhưng lại rất long trọng về quyền tối thượng của Đức Giáo Hoàng trong toàn thể Hội Thánh. Trước kia, Giáo hội cử hành hai thánh lễ riêng biệt một để kính tòa thánh Phêrô ở Antiokia và một để kính tòa thánh Phêrô ở Roma. Tựu trung hai thánh lễ này đều mang cùng một ý nghĩa, nên ngày nay Giáo hội chỉ cử hành một thánh lễ là: “Lập Tông Tòa Thánh Phêrô.”

Hãy cầu nguyện cho Đức Thánh Cha:

Ngày lễ lập tông tòa thánh Phêrô là lời mời gọi toàn thể dân Chúa trên hoàn vũ hãy cầu nguyện thật nhiều, cầu nguyện liên lỉ cho vị Cha chung của Giáo hội trước một trọng trách nặng nề mà Chúa và Giáo hội trao phó cho ngài. Trước muôn vàn thách đố của một thế giới luôn luôn biến chuyển, Đức Giáo Hoàng luôn phải đối đầu với muôn vàn khó khăn của Hội Thánh, của thế giới. Chính vì vậy, ngài cần có đầy đủ ơn Chúa và sự soi sáng, khôn ngoan của Chúa Thánh Thần để ngài chu toàn trách nhiệm chăn dắt chiên con và chiên mẹ của Chúa.

Lạy Thiên Chúa toàn năng, Chúa đã thiết lập Hội Thánh trên nền đá vững bền là lời tuyên xưng đức tin của thánh tông đồ Phêrô. Xin gìn giữ Hội Thánh khỏi nao núng giữa cảnh đời thử thách gian nan.

Suy niệm 1

Cuộc tuyên tín của Thánh Phêrô tại địa hạt Philipphê Cêsarê là một bất ngờ lớn. Khi Phêrô được soi sáng để tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16). Lúc nào cũng vậy, Phêrô là con người nhanh mồm nhanh miệng, luôn nhiệt tình mau mắn để đại diện anh em để tỏ bày tâm tư thay cho anh em như khi Chúa Giêsu nói về Bí tích Thánh Thể, nhiều môn đệ đã bỏ đi. Nhưng Phêrô đã tỏ bày thật dễ thương “Bỏ Thầy chúng con sẽ theo ai, Thầy mới có lời ban sự sống đời đời.” Rồi trong đêm Chúa bị bắt Phêrô cũng bộc trực thề thốt: “Con thề sống chết với Thầy.” Nhưng rồi Phêrô đã vấp ngã khi chối Thầy ba lần. Tưởng chừng là dấu chấm hết cho cuộc đời Phêrô. Những giọt nước mắt ăn năn tuôn chảy trước cái nhìn thân thương của Thầy Giêsu. Phêrô vẫn được Chúa Giêsu tín nhiệm trao trách nhiệm đứng đầu Hội Thánh sau lời tuyên xưng ban đầu: “Anh là Phêrô nghĩa là tảng đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” (Mt 16,18) bằng lời thân thương: “Phêrô Con có yêu mến Thầy không… Hãy chăn dắt đàn chiên của Thầy.”

Khi cử hành lễ kính Tông Tòa Thánh Phêrô, phụng vụ muốn cho chúng ta thấy ngai tòa vững chắc mà Chúa Giêsu đã nói với Thánh Phêrô ”Anh là Phêrô nghĩa là tảng đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” (Mt 16,18), đồng thời trao cho Thánh Phêrô nhiệm vụ chăn dắt. Do đó ngai tòa thánh Phêrô mang một ý nghĩa quan trọng tuyệt đối, Đức Giáo Hoàng là vị kế nhiệm thánh Phêrô hướng dẫn toàn thể Giáo Hội toàn cầu. Vì thế ngày lễ hôm nay là một lời tuyên xưng long trọng về quyền tối thượng của Đức Giáo Hoàng trong toàn thể Hội Thánh.

Ngày lễ lập Tông tòa thánh Phêrô cũng nhắc nhở mỗi người cầu nguyện thật nhiều cho Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI. Thời đại nào cũng vậy, con thuyền Giáo hội vẫn luôn gặp những sóng gió của thử thách. Đức Giáo Hoàng luôn phải đối đầu với những khó khăn của Hội Thánh. Chính vì thế ngài luôn phải có ơn Chúa, sự soi sáng khôn ngoan của Chúa Thánh Thần để chu toàn trách nhiệm chăn dắt chiên con chiên mẹ của Chúa.

Suy niệm 2: ÂN HUỆ VÀ TRÁCH NHIỆM

“Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời.” (Mt 16,19)

Suy niệm: Phêrô hẳn đã quá đỗi kinh ngạc bởi vì chỉ từ một lời tuyên xưng Đức Giêsu Nadarét, một con người bằng xương bằng thịt, là Con Thiên Chúa hằng sống, mà ông được Chúa Giêsu khen tặng “là người có phúc” vì đã được “Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời” mạc khải những điều cao trọng; ông lại lại còn được Ngài trao cho sứ mạng trọng đại: trên con người mỏng dòn của ông, Ngài sẽ xây Hội Thánh của Ngài bền vững đến độ “quyền lực tử thần cũng không thắng nổi”. Ngài trao chìa khóa Nước Trời cho ngư phủ Phêrô với toàn quyền cầm buộc hay tháo cởi, có hiệu lực cả trên trời cũng như dưới trần gian này. Tất cả những điều đó là ân ban và đồng thời cũng là sứ mạng mà Thiên Chúa kêu mời Phêrô đáp trả với lòng tri ân và tinh thần trách nhiệm.

Mời Bạn: Gia đình Kitô hữu là một Hội Thánh tại gia. Gia đình Kitô hữu lãnh nhận hồng ân và chu toàn sứ mạng của mình giữa lòng Hội Thánh khi tuyên nhận Chúa Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa là Đầu của gia đình mình. Năm “Phúc-Âm-hoá Gia đình”, Hội Thánh mời gọi chúng ta nhìn lại những hồng ân và trách nhiệm Chúa đặt nơi mỗi gia đình Kitô hữu để nỗ lực xây dựng gia đình mình thành một gia đình thánh thiện, một gia đình truyền giáo.

Sống Lời Chúa: Để thực hiện “Phúc-Âm-hoá gia đình”, toàn gia đình quyết tâm cầu nguyện chung và hy sinh quên mình phục vụ lẫn nhau.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu là Đầu và là Hôn Phu của Giáo Hội, xin thương đến gia đình chúng con và giúp chúng con sống thánh thiện và làm chứng nhân tình yêu Chúa ở giữa lòng thế giới hôm nay.

Suy niệm 3: Trao ban

Khi đọc đoạn Tin mừng này tôi cảm thấy cuộc sống trở nên cao đẹp, trở nên ý nghĩa khi có sự trao ban. Sự trao ban diễn tả một niềm tin tưởng, một niềm hy vọng và một tình yêu bao la. Thiên Chúa đã ban cho Phêrô ân sủng để Phêrô tuyên xưng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa. Chúa Giêsu trao cho Phêrô sứ mạng cai quản. Nhờ sự trao ban mà từ một con người bình thường, Phêrô trở nên con người có thể đảm trách sứ mạng cao cả.

Tôi được sinh ra và tôi cũng được trao ban. Thiên Chúa cũng ban cho tôi rất nhiều ân huệ từ khi là bào thai trong lòng mẹ. Và hiện tại, Chúa cũng trao cho tôi sứ mạng trong ơn gọi và cuộc sống của tôi. Chắc chắn rằng Thiên Chúa cũng gởi gắm nơi tôi một tình yêu, một niềm tin và hy vọng..

Lạy Chúa, xin cho con biết trân trọng những ân huệ Chúa ban và xin cho con biết chu toàn bổn phận mỗi ngày để con sống xứng đáng với sự mạng chúa trao ban. Và cũng xin cho con biết đón nhận và sống trao ban cho để đời sống của con đem lại ích lợi cho mình và cho tha nhân. Amen.

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Giờ đây chúng con đang cùng nhau xum họp trước tôn nhan Chúa, chúng con xin được chiêm ngắm thờ lạy Chúa. Ước gì chúng con cũng cảm nghiệm được niềm hạnh phúc ngây ngất như ba môn đệ xưa khi chiêm ngắm vinh quang Chúa, để rồi chúng con cũng thưa lên cùng Chúa: “Lạy Chúa, chúng con thật hạnh phúc được ở bên Chúa, và tâm hồn chúng tràn ngập bình an và hoan lạc. Xin cho linh hồn chúng con cũng trở lên lều tạm cho Chúa ngự trị. Dầu có bất xứng nhưng chúng con tin rằng tình yêu sẽ phủ lấp muôn vàn tội lỗi chúng con.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, xin cho chúng con cũng biết không dừng lại ở chiêm ngưỡng vinh quang Chúa mà còn biết xuống núi để làm vinh quang Chúa. Xin cho chúng con biết dẹp bỏ tính hưởng thụ, ngại gian khó. Xin cho chúng con sẵn sàng dấn thân không biết mệt mỏi trong chính bổn phận của mình, cũng như trong việc kiến tạo hạnh phúc cho tha nhân. Xin giúp chúng con luôn quảng đại dấn thân mà không so đo tính toán. Xin giúp chúng con biết dấn thân vì tha nhân mà không sợ tiêu hao bản thân để đem lại niềm tươi vui và hạnh phúc cho anh em của mình. Xin Chúa hãy thêm sức và kiện toàn những ước nguyện của chúng con ngõ hầu chúng con cũng được hưởng vinh quang bất diện với Chúa trên quê trời. Amen.

www.langminhnews.net

About www.langminhnews.net

Author Description here.. Nulla sagittis convallis. Curabitur consequat. Quisque metus enim, venenatis fermentum, mollis in, porta et, nibh. Duis vulputate elit in elit. Mauris dictum libero id justo.

Subscribe to this Blog via Email :