16.11.2025 – CHÚA NHẬT 33 TN. Kính trọng thể CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
CHÚA NHẬT 33 THƯỜNG NIÊN
BÀI ĐỌC I: Ml 4, 1-2a
“Các ngươi sẽ được Mặt Trời công chính mọc lên cho”.
Bài trích sách Tiên tri Malakhi.
“Đây sẽ đến ngày bừng cháy lên như lò lửa: tất cả những kẻ kiêu
căng và
những người làm tội ác sẽ như rơm rạ, ngày ấy đến sẽ thiêu đốt họ, và không để
sót lại cho họ cội rễ ngành chồi gì cả, Chúa các đạo binh phán như vậy. Phần
các ngươi là những kẻ kính sợ thánh danh Ta, các ngươi sẽ được Mặt Trời công
chính mọc lên cho, mang theo sự cứu chữa trong cánh Người”.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 97, 5-6. 7-8. 9
Đáp: Chúa ngự tới cai quản chư dân trong đường chính trực (x. c. 9).
1) Hãy ca mừng Chúa với đàn cầm, với cây đàn cầm, với điệu nhạc du
dương, cùng với tiếng kèn râm ran, tiếng tù và rúc, hãy hoan hô trước thiên
nhan Chúa là Vua.
2) Biển khơi và muôn vật trong đó hãy rống tiếng lên, cả địa cầu và những
dân cư ngụ ở trong cũng thế. Các sông ngòi hãy vỗ tay reo, đồng thời các núi
non hãy hân hoan nhảy nhót.
3) Trước thiên nhan Chúa vì Người ngự tới, vì Người ngự tới cai quản địa
cầu. Người cai quản địa cầu với đức công minh, và cai quản chư dân trong đường
chính trực.
BÀI ĐỌC II: 2 Tx 3, 7-12
“Nếu ai không muốn làm việc thì đừng có ăn”.
Bài trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.
Anh em thân mến, chính anh em biết phải noi gương chúng tôi thế nào, bởi
vì chúng tôi đã không lười biếng lúc ở giữa anh em, cũng không ăn bám của ai,
nhưng chúng tôi làm lụng khó nhọc vất vả đêm ngày, để không trở nên gánh nặng
cho người nào trong anh em. Không phải chúng tôi không có quyền, nhưng là để
nêu gương cho anh em, để anh em bắt chước chúng tôi. Bởi vì khi chúng tôi còn ở
với anh em, chúng tôi đã truyền dạy anh em rằng: “Nếu ai không muốn làm việc,
thì đừng có ăn”. Vì chúng tôi nghe tin có một số người trong anh em sống nhàn
cư, chẳng làm việc gì hết, nhưng lại dây mình vào mọi việc. Đối với những hạng
người đó, chúng tôi mời gọi và khuyến cáo họ trong Chúa Giêsu Kitô, để họ yên
hàn làm việc và dùng lương thực mình tìm ra.
Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Mt 24, 42a và 44
All. All. – Các con hãy tỉnh thức và sẵn sàng, vì lúc các con không ngờ,
Con Người sẽ đến. – All.
PHÚC ÂM: Lc 21, 5-19
“Các con cứ bền đỗ, các con sẽ giữ được linh hồn các con”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có mấy người trầm trồ về đền thờ được trang hoàng bằng đá tốt
và những lễ vật quý, nên Chúa Giêsu phán rằng: “Những gì các con nhìn ngắm đây,
sau này sẽ đến ngày không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào mà chẳng bị tàn
phá”. Bấy giờ các ông hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, bao giờ những sự ấy sẽ xảy
ra, và cứ dấu nào mà biết những sự đó sắp xảy đến?” Người phán: “Các con hãy ý
tứ kẻo bị người ta lừa dối. Vì chưng, sẽ có nhiều kẻ mạo danh Thầy đến mà tự
xưng rằng: ‘Chính ta đây và thời giờ đã gần đến’. Các con chớ đi theo chúng.
Khi các con nghe nói có chiến tranh loạn lạc, các con đừng sợ, vì những sự ấy
phải đến trước đã, nhưng chưa phải là hết đời ngay đâu”.
Bấy giờ Người phán cùng các ông ấy rằng: “Dân này sẽ nổi dậy chống lại
dân kia, và nước này sẽ chống với nước nọ. Sẽ có những cuộc động đất lớn mọi
nơi; sẽ có ôn dịch đói khát, những hiện tượng kinh khủng từ trên trời và những
điềm lạ cả thể. Nhưng trước những điều đó, người ta sẽ tra tay bắt bớ, ức hiếp
và nộp các con đến các hội đường và ngục tù, điệu các con đến trước mặt các vua
chúa quan quyền vì danh Thầy; các con sẽ có dịp làm chứng. Vậy các con hãy ghi
nhớ điều này trong lòng, là chớ lo trước các con sẽ phải thưa lại thể nào. Vì
chính Thầy sẽ ban cho các con miệng lưỡi và sự khôn ngoan, mọi kẻ thù nghịch
các con không thể chống lại và bắt bẻ các con. Cha mẹ, anh em, bà con, bạn hữu
sẽ nộp các con, và có kẻ trong các con sẽ bị giết chết. Các con sẽ bị mọi người
ghét bỏ vì danh Thầy. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu các con cũng sẽ chẳng hư mất.
Các con cứ bền đỗ, các con sẽ giữ được linh hồn các con”.
Đó là lời Chúa.
CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
BÀI ĐỌC I: Kn 3, 1-9
“Chúa chấp nhận các ngài như của lễ toàn thiêu”.
Bài trích sách Khôn Ngoan.
Linh hồn những người công chính ở trong tay Chúa, và đau khổ sự chết
không làm gì được các ngài. Đối với con mắt của người không hiểu biết, thì hình
như các ngài đã chết và việc các ngài từ biệt chúng ta, là như đi vào cõi tiêu
diệt. Nhưng thật ra các ngài sống trong bình an. Và trước mặt người đời, dầu
các ngài có chịu khổ hình, lòng trông cậy của các ngài cũng không chết. Sau một
giây lát chịu khổ nhục, các ngài sẽ được vinh dự lớn lao; vì Chúa đã thử thách
các ngài như thử vàng trong lửa, và chấp nhận các ngài như của lễ toàn thiêu.
Khi đến giờ Chúa ghé mắt nhìn các ngài, các người công chính sẽ sáng
chói và chiếu toả ra như ánh lửa chiếu qua bụi lau. Các ngài sẽ xét sử các dân
tộc, sẽ thống trị các quốc gia, và Thiên Chúa sẽ ngự trị trong các ngài muôn đời.
Các ngài đã tin tưởng ở Chúa, thì sẽ hiểu biết chân lý, và trung thành với Chúa
trong tình yêu, vì ơn Chúa và bình an sẽ dành cho những người Chúa chọn.
Đó là Lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 125, 1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6
Đáp: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân
hoan (c. 3).
1) Khi Chúa đem những người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như Người
đang mơ, bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng
hân hoan.
2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: “Chúa đã đối xử với họ cách
đại lượng”. Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân
hoan.
3) Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận của con, như những dòng suối ở miền
nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan.
4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo; họ trở về hân hoan,
vai mang những bó lúa.
BÀI ĐỌC II: 1 Cr 1, 17-25
“Vì tiếng nói của Thập Giá là sức mạnh của Thiên Chúa ban cho chúng
ta”.
Bài trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, Đức Kitô không sai tôi đi rửa tội, mà là rao giảng Tin
Mừng, không phải bằng lời nói khôn khéo, kẻo Thập giá của Đức Kitô ra hư không.
Vì chưng lời rao giảng về Thập giá là sự điên rồ đối với những kẻ hư mất; nhưng
đối với những người được cứu độ là chúng ta, thì điều đó là sức mạnh của Thiên
Chúa. Vì như đã chép rằng: “Ta sẽ phá huỷ sự khôn ngoan của những kẻ khôn
ngoan, sẽ chê bỏ sự thông thái của những người thông sáng. Người khôn ngoan ở
đâu? Người trí thức ở đâu? Người lý sự đời này ở đâu?” Nào Thiên Chúa chẳng làm
cho sự khôn ngoan của đời này hoá ra điên rồ đó sao? Vì thế gian tự phụ là
khôn, không theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa mà nhận biết Thiên Chúa, thì
Thiên Chúa đã muốn dùng sự điên rồ của lời rao giảng để cứu độ những kẻ tin. Vì
chưng, các người Do-thái đòi hỏi những dấu lạ, những người Hy-lạp tìm kiếm sự
khôn ngoan, còn chúng tôi, chúng tôi rao giảng Chúa Kitô chịu đóng đinh trên thập
giá, một cớ vấp phạm cho người Do-thái, một sự điên rồ đối với các người ngoại
giáo. Nhưng đối với những người được gọi, dầu là Do-thái hay Hy-lạp, thì Ngài
là Chúa Kitô, quyền năng của Thiên Chúa, và sự khôn ngoan của Thiên Chúa, vì sự
điên dại của Thiên Chúa thì vượt hẳn sự khôn ngoan của loài người, và sự yếu đuối
của Thiên Chúa thì vượt hẳn sức mạnh của loài người.
Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: 1 Pr 4, 14
All. All. – Nếu anh em bị sỉ nhục vì danh Chúa Kitô, thì phúc cho anh
em, vì Thánh Thần Chúa sẽ ngự trên anh em. – All.
PHÚC ÂM: Mt 10, 17-22
“Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa vì Thầy, để làm chứng
cho họ và cho dân ngoại biết”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các con hãy coi chừng
người đời, vì họ sẽ nộp các con cho công nghị, và sẽ đánh đập các con nơi hội
đường của họ. Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa vì Thầy, để làm
chứng cho họ và cho dân ngoại được biết. Nhưng khi người ta bắt nộp các con,
thì các con đừng lo nghĩ phải nói thế nào và nói gì. Vì trong giờ ấy sẽ cho các
con biết phải nói gì: vì chưng, không phải chính các con nói, nhưng là Thánh Thần
của Cha các con nói trong các con. Anh sẽ nộp em, cha sẽ nộp con, con cái sẽ chống
lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết. Vì danh Thầy, các con sẽ bị mọi người
ghen ghét, nhưng ai bền đỗ đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu độ”.
Đó là lời Chúa.
17.11.2025 – Thứ Hai. Thánh nữ Êlisabét Hunggari
BÀI ĐỌC I: 1 Mcb 1, 10-15. 41-43. 54-57. 62-63
“Dân Israel phải chịu một cơn thịnh nộ khủng khiếp”.
Bài trích sách Macabê quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, bởi dòng các vua Hy-lạp sinh ra một mầm mống tội lỗi,
là Antiôcô Êpiphan, con vua Antiôcô, trước kia bị bắt làm con tin tại Rôma; năm
vương quốc Hy-lạp một trăm ba mươi bảy, ông lên ngôi vua. Thời đó từ Israel
cũng xuất hiện một số người bất lương mê hoặc được nhiều người, chúng nói rằng:
“Này, ta hãy giao ước với các dân ở chung quanh chúng ta, vì từ ngày chúng ta
đoạn giao với các dân ấy, chúng ta đã gặp nhiều tai hoạ”. Họ cho lời nói ấy là
đúng. Một số trong dân chúng hối hả đi yết kiến nhà vua và được nhà vua cho
phép tuân giữ các luật lệ của dân ngoại. Họ liền xây cất một thao trường ở
Giêrusalem theo tập quán của dân ngoại; họ tìm cách huỷ bỏ vết tích của phép cắt
bì, chối bỏ Giao Ước thánh để rồi giao ước với kẻ ngoại. Họ tự bán mình để làm
sự dữ. Vua Antiôcô ra chiếu chỉ khắp nước truyền cho mọi dân hợp thành một dân
và mỗi dân phải bỏ tục lệ riêng mình; tất cả các dân ngoại đều tuân lệnh nhà
vua. Nhiều người Israel cũng sẵn sàng theo việc phượng tự của nhà vua, họ liền
hiến tế cho ngẫu tượng và phế bỏ ngày sabbat. Ngày rằm tháng Kislêu, năm một
trăm bốn mươi lăm, vua Antiôcô đặt một ngẫu tượng ghê tởm ngay trên bàn thờ
dâng của lễ toàn thiêu. Người ta cũng lập nhiều bàn thờ khác trong các thành
lân cận của Giuđa: người ta đốt hương cúng tế trước cửa nhà và ở các công trường.
Hễ gặp thấy sách luật nào, họ xé nát và đem đốt đi. Nếu người ta bắt gặp sách
giao ước trong nhà người nào hoặc bắt gặp kẻ nào giữ Luật Chúa, thì kẻ ấy sẽ bị
xử tử theo đúng chiếu chỉ của nhà vua. Nhưng cũng có nhiều người Israel tỏ ra
kiên quyết, và nhất định không ăn của gì dơ nhớp; họ thà chết chẳng thà làm cho
mình ra ô uế bởi của ăn dơ và phạm đến Giao Ước thánh, và quả thực họ đã chết.
Dân Israel phải chịu một cơn thịnh nộ khủng khiếp.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 118, 53. 61. 134. 150. 155. 158
Ðáp: Lạy Chúa, xin bảo toàn cho con sống, và con sẽ tuân giữ lời nghiêm
huấn của Ngài (x. c. 88).
1) Con nổi cơn uất hận vì những người tội lỗi, bọn chúng bỏ rơi luật
pháp của Ngài.
2) Thừng chão bọn ác nhân đã trói buộc con, nhưng con chẳng lãng quên
luật pháp của Ngài.
3) Xin Chúa cứu con khỏi người ta áp bức, để con tuân giữ các huấn lệnh
của Ngài.
4) Những kẻ bách hại con cách độc ác đang tiến lại gần, bọn chúng sống
xa pháp luật của Chúa.
5) Ơn cứu độ của Chúa xa bọn ác nhân, vì chúng chẳng lo giữ những thánh
chỉ của Ngài.
6) Nhìn thấy những kẻ phản bội mà con chán nản, vì chúng không tuân giữ
lời sấm của Ngài.
ALLELUIA: Lc 16, 31
All. All. – Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể xứng
đáng đứng vững trước mặt Con Người. – All.
PHÚC ÂM: Lc 18, 35-43
“Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi? – Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi Chúa đến gần thành Giêricô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ
đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta
nói cho anh biết có Ðức Giêsu Nazareth đang đi qua. Bấy giờ anh liền kêu lên rằng:
“Lạy ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi!” Những người đi trước mắng bảo
anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: “Lạy con vua Ðavít, xin
thương xót tôi!” Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi
anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?” Anh
thưa: “Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”. Chúa Giêsu bảo anh: “Hãy nhìn xem,
lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. Tức khắc anh thấy được và anh đi theo
Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
18.11.2025 – Thứ Ba tuần 33 Thường Niên
BÀI ĐỌC I: 2 Mcb 6, 18-31
“Tôi sẽ để lại một tấm gương cao đẹp, nếu tôi tự ý và anh dũng chết cho
các lề luật đáng kính và thánh thiện của chúng tôi”.
Bài trích sách Macabê quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, Êlêazarô, một người trong hàng Luật sĩ vị vọng,
ông đã có tuổi và diện mạo oai phong, ông bị người ta cạy miệng bắt phải ăn thịt
heo. Nhưng ông thà chết vinh còn hơn sống nhục, nên ông tự ý ra pháp trường. Hiểu
rằng ông phải xử trí như thế nào, ông nhẫn nại chịu đựng, khẳng khái không ăn đồ
cấm vì ham sống. Các bạn cố tri đứng đó cảm thương ông, gọi lén ông ra khuyên
ông xin người ta đem cho ông các thứ thịt ông có phép dùng, rồi ông chỉ giả vờ
ăn thịt cúng như nhà vua đã truyền; làm như thế ông sẽ thoát chết; và do tình bạn
cố tri, họ đã tỏ lòng nhân đạo như vậy đối với ông. Nhưng nghĩ đến địa vị bậc
lão thành, mái tóc bạc khả kính, cách ăn ở tốt đẹp từ thời niên thiếu, mà nhất
là sống xứng với lề luật thánh mà chính Thiên Chúa đã lập, ông liền trả lời, bảo
họ rằng ông sẵn sàng chịu chết. Ông nói: “Vì ở tuổi chúng tôi không nên giả vờ,
kẻo nhiều thanh niên tưởng rằng Êlêazarô đã chín mươi tuổi đầu mà còn theo lối
sống của dân ngoại. Rồi vì sự giả vờ của tôi để sống thêm một ít lâu nữa, tôi sẽ
làm cho chính họ cũng lầm lạc, và vì thế, tôi sẽ chuốc lấy nhơ nhớp và ố danh
cho tuổi già của tôi. Mà dầu tôi có thoát khỏi hình phạt của loài người, thì dầu
sống dầu chết, tôi sẽ không thoát khỏi bàn tay của Thiên Chúa toàn năng. Bởi thế,
nếu giờ đây tôi can đảm từ giã cuộc đời, tôi sẽ tỏ ra xứng đáng với tuổi già của
tôi; tôi sẽ để lại cho các thiếu niên một tấm gương cao đẹp, nếu tôi tự ý và
anh dũng chết cho các lề luật đáng kính và thánh thiện của chúng tôi”. Nói đoạn
ông liền bị điệu đến pháp trường. Các người áp giải ông đổi lòng thiện cảm họ
có đối với ông trước kia thành ác cảm, vì các lời ông vừa nói mà họ cho là điên
khùng. Khi sắp chết vì đòn vọt, ông thều thào trong hơi thở cuối cùng: “Lạy
Chúa là Ðấng thông minh chí thánh, Chúa cũng thấu rõ là con có thể thoát chết,
nhưng con xin chịu đòn vọt đau đớn trong thân xác con, với niềm vui trong lòng
vì kính sợ Chúa”. Và như thế ông từ giã cuộc đời, để lại không những cho các
thanh niên mà còn cho toàn dân một tấm gương anh dũng và một lưu niệm đạo đức.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 3, 2-3. 4-5. 6-7
Ðáp: Chúa đã nâng đỡ tôi (c. 6b).
1) Thân lạy Chúa, nhiều thay người bách hại con, nhiều thay người nổi dậy
chống con! Về con, nhiều kẻ thốt ra lời: “Hết trông hắn được Chúa Trời cứu độ”.
2) Nhưng lạy Chúa, Chúa là thuẫn hộ thân con, là vinh quang con, Chúa
cho con ngẩng đầu lên. – Tôi lên tiếng kêu cầu Chúa, và Chúa đã nghe tôi từ núi
thánh của Ngài.
3) Tôi nằm xuống và đã ngủ ngon, rồi thức khoẻ vì Chúa đỡ nâng tôi. Tôi
không kinh hãi ức triệu người ở chung quanh đồn trú hại tôi.
ALLELUIA: Lc 21, 28
All. All. – Các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các
con đã gần đến. – All.
PHÚC ÂM: Lc 19, 1-10
“Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một
người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông
tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người
ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung
để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó. Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu
nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: “Hỡi Giakêu, hãy xuống
mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi”. Ông vội vàng trụt xuống và vui
vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: “Ông này lại đến trọ
nhà một người tội lỗi”. Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: “Lạy Ngài, tôi
xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai
điều gì, tôi xin đền gấp bốn”. Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: “Hôm nay nhà này được
ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng, Con Người đến tìm
kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất”.
Ðó là lời Chúa.
19.11.2025 – Thứ Tư tuần 33 Thường Niên
BÀI ĐỌC I: 2Mcb 7, 1. 20-31
“Ðấng Sáng Tạo vũ trụ sẽ trả lại cho các con tinh thần và sự sống”.
Bài trích sách Macabê quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, bảy anh em bị bắt cùng với thân mẫu, và thừa lệnh
nhà vua, người ta dùng gậy và roi gân bò đánh đập họ, bắt buộc họ ăn thịt heo
mà luật đã cấm.
Ðặc biệt là bà mẹ đáng ca tụng và ghi nhớ: chỉ trong một ngày, bà chứng
kiến bảy con mình chết, bà vui lòng chịu đựng và trông cậy vào Thiên Chúa. Bà đầy
khôn ngoan, dùng tiếng của cha ông, can đảm khuyên bảo từng đứa con; bà dùng sự
hăng say nam nhân mà nâng đỡ tâm hồn phụ nữ của bà. Bà nói với các con: “Mẹ
không biết các con đã thành hình trong lòng mẹ ra sao, vì không phải mẹ ban cho
các con tinh thần, linh hồn và sự sống, cũng không phải mẹ sắp đặt các chi thể
của mỗi con, nhưng là Ðấng Sáng Tạo vũ trụ, Người đã dựng nên loài người, và
sáng tạo mọi sự với lòng nhân hậu. Người sẽ trả lại cho các con tinh thần và sự
sống, vì giờ đây các con coi rẻ mạng sống các con để bảo vệ luật pháp của Người”.
Vua Antiôcô tưởng rằng lời lẽ ấy khinh thị và lăng nhục ông. Bởi thế, đối với đứa
con út của bà còn sống, không những ông dùng lời dụ dỗ cậu, ông còn thề hứa với
cậu sẽ làm cho cậu được sung sướng giàu có, nếu cậu chối bỏ lề luật của cha
ông, sẽ coi cậu như bạn hữu của ông và ban cho cậu nhiều tước lộc. Nhưng cậu
không quan tâm đến những lời dụ dỗ ấy, nhà vua liền cho gọi mẹ cậu đến và
khuyên bà nhủ bảo con, để cứu lấy mạng sống con mình. Khi nhà vua đã dài lời
khuyến khích bà, bà nhận lời thuyết phục con. Vậy bà cúi sát vào con bà, đánh lừa
nhà vua độc ác ấy; bà còn dùng tiếng của cha ông mà nói rằng: “Hỡi con, hãy
thương mẹ đã cưu mang con chín tháng trong dạ, đã cho con bú sữa trong ba năm,
đã nuôi dưỡng và dẫn dắt con cho tới tuổi này. Con ơi, mẹ xin con hãy nhìn xem
trời đất, và tất cả mọi sự trong đó; con biết rằng Thiên Chúa đã tác tạo những
vật đó và loài người từ hư vô, nên con đừng sợ tên lý hình này, một hãy tỏ ra xứng
đáng với các anh con và hãy nhận lãnh cái chết, để nhờ lòng lân tuất của Chúa,
mẹ sẽ gặp con cùng với các anh con”. Bà mẹ vừa dứt lời thì cậu con út lên tiếng
rằng: “Các ông còn chờ gì nữa? Tôi không tuân lệnh nhà vua đâu, nhưng tôi tuân
theo lề luật mà Môsê đã ban cho cha ông chúng tôi. Còn nhà vua, là kẻ đã bày ra
đủ thứ để bách hại dân Do-thái, nhà vua sẽ không thoát khỏi tay Thiên Chúa
đâu”.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 16, 1. 5-6. 8b và 15
Ðáp: Lạy Chúa, khi thức giấc, con no thoả nhìn chân dung Chúa (c. 15b).
1) Lạy Chúa, xin nghe điều chính nghĩa của con, xin để ý đến lời con
kêu cứu, lắng tai nghe tiếng con thốt ra tự cặp môi chân thành!
2) Bước con đi bám chặt đường lối của Ngài, chân con đã không hề xiêu
té. Con kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời con, lạy Chúa, xin lắng tai về bên con,
xin nghe rõ tiếng con.
3) Xin che chở con trong bóng cánh của Ngài. Phần con, nhờ công chính,
sẽ được thấy thiên nhan; khi thức giấc, con no thoả nhìn chân dung Chúa.
ALLELUIA: Tv 110, 8ab
All. All. – Lạy Chúa, mọi giới răn Chúa được lập ra cho tới muôn đời. –
All.
PHÚC ÂM: Lc 19, 11-28
“Sao ngươi không gửi bạc Ta ở ngân hàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán thêm một dụ ngôn nữa, vì Người đã đến gần
Giêrusalem, mà dân chúng lại cứ tưởng là Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện trong
giây lát. Vậy Người phán rằng: “Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong
vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc
và dặn rằng: “Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về”. Nhưng các người dân của ông ấy
ghét ông, sai người đi theo mà rằng: “Chúng tôi không muốn ông ấy làm vua chúng
tôi”. Ðược phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước kia ông đã
giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu. “Người thứ nhất đến
và thưa: “Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được mười nén”. Nhà vua bảo: “Ðược,
hỡi người tôi tớ tốt lành, ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được
quyền cai trị mười thành”. Người thứ hai đến thưa: “Tâu vua, nén bạc của vua đã
sinh lợi được năm nén”. Nhà vua đáp: “Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm thành”.
“Người thứ ba đến thưa: “Tâu vua, đây nén bạc của vua, tôi còn giữ trong khăn,
vì tôi sợ ngài: ngài là người hà khắc, và lấy cái ngài không gửi, gặt cái ngài
không gieo”. Vua phán rằng: “Hỡi đầy tớ bất lương, ta cứ lời ngươi mà xử ngươi.
Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái ta không gửi, gặt cái ta không gieo,
sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để rồi khi ta trở về, ta có thể lấy cả
vốn lẫn lời”.
“Vua liền bảo những người đứng đó rằng: “Hãy lấy nén bạc của nó mà trao
cho người đã có mười nén”. Họ tâu rằng: “Tâu vua, người ấy đã có mười nén rồi”.
Vua đáp: “Ta nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho thêm, và người đó sẽ được dư dật;
còn ai không có, người ta sẽ lấy đi cả cái nó đang có. Còn những kẻ nghịch cùng
ta, không muốn ta làm vua, hãy đem chúng ra đây và giết chúng trước mặt ta”.
Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên Giêrusalem.
Ðó là lời Chúa.
20.11.2025 – Thứ Năm tuần 33 Thường Niên
BÀI ÐỌC I: 1 Mcb 2, 15-29
“Chúng tôi tuân theo lề luật cha ông chúng tôi”.
Bài trích sách Macabê quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, vua Antiôcô sai người đến cưỡng bách các người trốn
ẩn tại thành Môđin cúng tế dâng hương và chối bỏ lề luật Thiên Chúa. Có nhiều
người trong dân Israel tuân lệnh đến với họ, nhưng ông Mathathia và các con ông
cương quyết không chịu theo. Các người vua Antiôcô sai đến, lên tiếng nói với
Mathathia rằng: “Ông là thủ lãnh có tiếng tăm và có uy tín trong thành này và
có nhiều con cái và anh em. Vậy ông hãy tiến lên trước tiên và thi hành lệnh
nhà vua, như hết thảy mọi dân tộc, như các người chi tộc Giuđa và những người
còn ở lại Giêru-salem đã thi hành rồi, ông và các con ông sẽ là bạn hữu của nhà
vua, sẽ được nhà vua ban cho vàng bạc và ân huệ khác”. Matha-thia trả lời và
nói lớn tiếng rằng: “Cho dầu mọi dân tộc đều tuân lệnh vua Antiôcô, mọi người đều
chối bỏ lề luật của cha ông mà vâng lệnh nhà vua, phần tôi và con cái cùng anh
em tôi, chúng tôi vẫn tuân theo lề luật cha ông chúng tôi. Xin Thiên Chúa
thương đừng để chúng tôi chối bỏ lề luật và giới răn Chúa. Chúng tôi sẽ không
nghe theo lệnh vua Antiôcô, cũng chẳng cúng tế mà lỗi phạm lệnh truyền của lề
luật chúng tôi, kẻo chúng tôi đi theo con đường khác”. Ông vừa dứt lời thì có một
người Do-thái tiến ra cúng thần trước mặt mọi người, trên bàn thờ ở thành
Môđin, theo chiếu chỉ của nhà vua. Thấy vậy, Mathathia đau lòng xót dạ, ông nổi
giận vì yêu mến lề luật, ông xông tới giết ngay người ấy trên bàn thờ. Ông cũng
giết luôn người vua Antiôcô sai đến để cưỡng bách người ta cúng tế; ông lật đổ
cả bàn thờ. Lòng nhiệt thành của ông đối với lề luật cũng giống như lòng nhiệt
thành của Phinê đã đối xử với Zimri con ông Salomi. Ðoạn Mathathia kêu lớn tiếng
khắp trong thành phố rằng: “Ai nhiệt thành với lề luật, tuân giữ lời Giao ước,
hãy ra khỏi thành theo tôi!” Ông và con cái ông trốn lên núi, bỏ lại trong
thành mọi tài sản họ có. Bấy giờ một số người còn nhiệt tâm với sự công chính
và lề luật, cũng trốn vào hoang địa.
Ðó là lời Chúa.
ÐÁP CA: Tv 49, 1-2. 5-6. 14-15
Ðáp: Ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ (c.
23b).
1) Chúa là Thiên Chúa đã lên tiếng kêu gọi địa cầu, từ chỗ mặt trời mọc
lên tới nơi lặn xuống. Từ Sion đầy mỹ lệ, Thiên Chúa hiển linh huy hoàng.
2) Hãy tập họp cho Ta các tín đồ đã ký lời giao ước của Ta cùng hy sinh
lễ. Và trời cao sẽ loan truyền sự công chính của Người, và chính Thiên Chúa Người
là thẩm phán.
3) Hãy hiến dâng Thiên Chúa lời khen ngợi, và làm trọn điều khấn hứa
cùng Ðấng Tối Cao. Ngươi hãy kêu cầu Ta trong ngày khốn khó, Ta sẽ giải thoát
ngươi và ngươi sẽ kính trọng Ta.
ALLELUIA: x. Cv 16, 14b
All. All. – Lạy Chúa, xin hãy mở lòng chúng con, để chúng con nghe lời
Con Chúa. – All.
PHÚC ÂM: Lc 19, 41-44
“Chớ chi ngươi hiểu biết sứ điệp mang hoà bình lại cho ngươi”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần Giêrusalem, trông thấy thành thì Người khóc
thương thành ấy mà rằng: “Chớ chi hôm nay ngươi hiểu biết sứ điệp mang hoà bình
lại cho ngươi! Nhưng giờ đây, sứ điệp ấy bị che khuất khỏi mắt ngươi. Vì sẽ đến
ngày quân thù đắp luỹ bao vây ngươi, xiết chặt ngươi tứ bề. Chúng sẽ tàn phá
ngươi bình địa, ngươi cùng con cái ở trong thành. Chúng sẽ không để lại hòn đá
nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết giờ ngươi được thăm viếng”.
Ðó là lời Chúa.
21.11.2025 – Thứ Sáu. Đức Mẹ dâng mình trong đền thờ
THỨ SÁU TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
BÀI ĐỌC I: 1 Mcb 4, 36-37, 52-59
“Họ làm lễ cung hiến bàn thờ và hân hoan dâng lễ toàn thiêu”.
Bài trích sách Macabê quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, Giuđa và anh em ông nói rằng: “Quân thù chúng ta
đã bị tiêu diệt, nay chúng ta hãy đi thanh tẩy và cung hiến Ðền thánh lại”.
Toàn thể quân đội được triệu tập, rồi cùng lên núi Sion. Ngày hai mươi lăm
tháng chín (tức là tháng Kislêu) năm một trăm bốn mươi tám, họ dậy sớm, dâng lễ
tế như Luật dạy trên bàn thờ dùng để dâng lễ toàn thiêu mà họ vừa mới thiết lập.
Bàn thờ đã được cung hiến lại giữa những tiếng ca, tiếng đàn lục huyền cầm,
phong cầm cùng tiếng não bạt, đúng mùa, đúng ngày trước kia dân ngoại đã xúc phạm
đến bàn thờ. Toàn dân sấp mình thờ lạy và ca tụng Ðấng ngự trên trời đã ban chiến
thắng cho họ. Họ làm lễ cung hiến bàn thờ suốt tám ngày, hân hoan dâng lễ toàn
thiêu, lễ đền tội và lễ tạ ơn. Họ trang hoàng mặt tiền Ðền thờ với những triều
thiên vàng và bảng chương, sửa lại các cửa ra vào và các phòng, đặt cánh cửa lại.
Dân chúng nô nức vui mừng vì đã rửa sạch được nỗi tủi nhục do dân ngoại gây
nên. Giuđa cùng với anh em ông và cộng đoàn Israel quyết định rằng: Hằng năm, từ
ngày hai mươi lăm tháng Kislêu, lễ cung hiến bàn thờ sẽ được cử hành trong vui
mừng hân hoan suốt tám ngày.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: 1 Sb 29, 10. 11abc. 11d-12a. 12bcd
Ðáp: Lạy Chúa, chúng con chúc tụng thánh danh vinh hiển của Chúa (c.
13b).
1) Ðavít đã chúc tụng Chúa trước mặt toàn thể cộng đồng, Người thưa: “Lạy
Chúa là Thiên Chúa Israel cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng từ đời đời tới
muôn muôn thuở”.
2) Lạy Chúa, cao sang, quyền bính và vinh quang, chiến thắng, lời ca
khen đều thuộc về Chúa, vì tất cả những gì trên trời dưới đất là của Chúa.
3) Chúa ngự trên tất cả những đế vương. Giàu sang là của Chúa, và vinh
quang là của Chúa.
4) Chúa thống trị trên tất cả mọi loài, sức mạnh quyền bính đều ở trong
tay của Chúa; ở trong tay Chúa, mọi uy phong và vững bền.
ALLELUIA: Tv 118, 34
All. All. – Lạy Chúa, xin giáo huấn con, để con tuân cứ luật pháp của
Chúa, và để con hết lòng vâng theo luật đó. – All.
PHÚC ÂM: Lc 19, 45-48
“Các ngươi đã biến đền thờ Thiên Chúa thành sào huyệt trộm cướp”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào đền thờ, Người liền xua đuổi các người buôn bán
tại đó và phán bảo họ rằng: “Có lời chép rằng: Nhà Ta là nhà cầu nguyện, các
ngươi đã biến thành sào huyệt trộm cướp”. Và hằng ngày Người giảng dạy trong Ðền
thờ. Các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão trong dân tìm cách hại Người, nhưng họ
không biết phải làm cách nào, vì dân chúng hết thảy đều chăm chú nghe Người.
Ðó là lời Chúa.
ĐỨC MẸ DÂNG MÌNH TRONG ĐỀN THỜ
BÀI ĐỌC I: Dcr 2, 14-17
“Hỡi thiếu nữ Sion, hãy hân hoan, đây Ta ngự đến”.
Bài trích sách Tiên tri Giacaria.
Chúa phán: “Hỡi thiếu nữ Sion hãy ca tụng và hân hoan: vì này đây Ta đến
ngự giữa ngươi. Trong ngày ấy, sẽ có nhiều dân tộc quy phục Chúa, họ sẽ là dân
Ta và Ta sẽ ngự giữa ngươi. Ngươi sẽ biết rằng Chúa các đạo binh đã sai Ta đến
cùng ngươi”. Thiên Chúa sẽ chiếm lấy Giuđa làm sản nghiệp của Người trong thánh
địa, và sẽ còn tuyển chọn Giêrusalem. Mọi xác phàm hãy thinh lặng trước nhan
thánh Chúa, vì Người đã chỗi dậy trong thành thánh của Người.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: 1 Sm 2, 1.4-5.6-7.8
Đáp: Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa, Đấng Cứu độ tôi (c. 1a).
1) Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa, và sức mạnh tôi được gia tăng
trong Thiên Chúa tôi; miệng tôi mở rộng ra trước quân thù, vì tôi reo mừng việc
Chúa cứu độ tôi.
2) Chiếc cung những người chiến sĩ đã bị bẻ gãy, và người yếu đuối được
mạnh khoẻ thêm. Những kẻ no nê phải làm thuê độ nhật, và những người đói khát
khỏi phải làm thuê; người son sẻ thì sinh năm đẻ bảy, còn kẻ đông con nay phải
héo tàn.
3) Chúa làm cho chết và Chúa làm cho sống, Chúa đày xuống Âm phủ và
Chúa dẫn ra. Chúa làm cho nghèo và làm cho giàu có, Chúa hạ xuống thấp và Chúa
nâng lên cao.
4) Từ nơi cát bụi, Chúa nâng người yếu đuối; từ chỗ phân nhơ, Chúa nhắc
kẻ khó nghèo, để cho họ ngồi chung với các vương giả, và cho họ dự phần ngôi
báu vinh quang.
ALLELUIA: Lc 1,28
All. All. – Kính chào Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ;
trinh Nữ được chúc phúc giữa các người phụ nữ. – All.
PHÚC ÂM: Mt 12, 46-50
“Người giơ tay trên các môn đệ mà nói: Đây là mẹ Ta và là anh em Ta”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu còn đang nói với dân chúng, thì mẹ Người và anh em
Người đứng ngoài tìm cách nói chuyện với Người. Có kẻ thưa rằng: “Kìa, mẹ Ngài
và anh em Ngài đang đứng tìm Ngài ngoài kia”. Nhưng Người trả lời kẻ ấy rằng:
“Ai là mẹ Ta, ai là anh em Ta?” Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ mà nói: “Đây
là mẹ Ta và là anh em Ta, vì hễ ai làm theo ý Cha Ta trên trời, thì người ấy là
anh em, chị em và là mẹ Ta vậy”.
Ðó là lời Chúa.
22.11.2025 – Thứ Bảy. Thánh Cêcilia
BÀI ĐỌC I: 1 Mcb 6, 1-13
“Vì các tai hoạ trẫm đã gây cho Giêrusalem mà trẫm phải buồn bực mà chết”.
Bài trích sách Macabê quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, vua Antiôcô rảo khắp các tỉnh miền bắc. Vua nghe
nói tại Ba-tư có thành Êlymai nổi tiếng là giàu có và lắm vàng bạc; trong thành
lại có một ngôi đền thờ lắm bảo vật, đầy những binh giáp bằng vàng, chiến bào,
khiên mộc di sản của Alexanđrô, con Philipphê, vua xứ Macêđônia, là vua tiên khởi
cai trị dân Hy-lạp. Vậy ông đến tìm cách chiếm lấy thành để cướp của. Nhưng ông
không thành công, vì dân thành đã biết trước ý định của ông, nên đã vùng lên chống
lại. Ông bỏ chạy và buồn bực lui quân trở về Babylon.
Lúc vua còn ở Ba-tư, có người đến đem tin cho vua hay toán quân của ông
ở Giuđa đã bị đánh bại chạy tán loạn, và Lysia, vị tướng chỉ huy một đoàn quân
hùng hậu, cũng đã phải tháo lui chạy trốn quân Do-thái; quân Do-thái lại càng mạnh
thêm nhờ ở khí giới, lương thực và chiến lợi phẩm rất nhiều đã lấy được của các
đoàn quân họ đánh bại. Họ đã hạ tượng thần vua đã đặt trên bàn thờ ở
Giêrusalem; họ cũng đã xây thành đắp luỹ cao như trước chung quanh Ðền thờ và
chung quanh thành Bethsura. Nghe tin ấy, nhà vua khiếp đảm và rất xúc động. Vua
vật mình xuống giường và buồn đến lâm bệnh, (bởi vì) sự việc đã không xảy ra
như vua ước muốn. Vua liệt giường nhiều ngày, càng ngày càng buồn. Và tưởng
mình sắp chết, vua liền triệu tập tất cả bạn hữu lại mà nói với họ rằng: “Trẫm
không còn chớp mắt được nữa và lòng trẫm tan nát vì ưu tư. Trẫm tự nghĩ: trước
kia khi trẫm còn quyền thế, trẫm vui sướng và được người ta quý mến, mà giờ đây
trẫm lâm cảnh buồn sầu và đau khổ biết bao! Bây giờ trẫm hồi tưởng lại các tai
hoạ trẫm đã gây cho Giêru-salem: trẫm đã chiếm đoạt các chén bằng vàng bạc tại
đó, và đã ra lệnh tiêu diệt dân Giuđêa cách vô cớ. Trẫm nhìn nhận là vì các việc
ấy mà phải khốn khổ như thế này, mà giờ đây trẫm phải buồn bực mà chết nơi đất
khách quê người”.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 9, 2-3. 4 và 6. 16b và 19
Ðáp: Lạy Chúa, con mừng rỡ vì ơn Ngài cứu độ (x. c. 16a).
1) Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, con sẽ kể ra mọi điều lạ
lùng của Chúa. Con sẽ mừng rỡ hân hoan trong Chúa, con sẽ đàn ca danh Ngài, lạy
Ðấng Tối Cao.
2) Vì quân thù của con đã tháo lui, chúng chạy trốn và vong mạng trước
thiên nhan Chúa. Chúa trách phạt chư dân, diệt vong đứa ác, bôi nhoà tên tuổi
chúng tới muôn đời.
3) Người chư dân rơi chìm xuống hố mà họ đã đào, chân họ mắc vào cạm bẫy
mà họ đã che. Vì kẻ cơ bần không bị đời đời quên bỏ, hy vọng người đau khổ
không mãi mãi tiêu tan.
ALLELUIA: Pl 2, 15-16
All. All. – Anh em hãy tích trữ lời ban sự sống, anh em hãy chiếu sáng
như những vì sao ở giữa thế gian. – All.
PHÚC ÂM: Lc 20, 27-40
“Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có
sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, Môsê đã viết cho
chúng tôi: nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì
người em phải cưới người vợ đó để anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh em:
người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó,
rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy
người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào. Sau cùng người
thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai
trong các người ấy, vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ?” Chúa Giêsu trả
lời rằng: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự
phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ
không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ
là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê trong đoạn nói
về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên
Chúa Giacóp. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống,
vì mọi người đều sống cho Chúa”. Bấy giờ có mấy luật sĩ lên tiếng thưa Người rằng:
“Lạy thầy, Thầy dậy đúng lắm”. Và họ không dám hỏi Người điều gì nữa.
Ðó là lời Chúa.