www.langminhnews.net

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN BÁT NHẬT PHỤC SINH NĂM A

THỨ HAI TUẦN BÁT NHẬT PS

Tin Mừng (Mt 28,8-15)

8 Khi ấy, các người phụ nữ vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay.

9 Bỗng Đức Giê-su đón gặp các bà và nói : “Chào chị em !” Các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người. 10 Bấy giờ, Đức Giê-su nói với các bà : “Chị em đừng sợ ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.”


11 Các bà đang đi, thì có mấy người trong đội lính canh mồ vào thành báo cho các thượng tế biết mọi việc đã xảy ra. 12 Các thượng tế liền họp với các kỳ mục ; sau khi bàn bạc, họ cho lính một số tiền lớn, 13 và bảo : “Các anh hãy nói như thế này : Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác. 14 Nếu sự việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan và lo cho các anh được vô sự.” 15 Lính đã nhận tiền và làm theo lời họ dạy. Câu chuyện này được phổ biến giữa người Do-thái cho đến ngày nay.

TIN MỪNG CHO MỌI NGƯỜI

Đức Giê-su nói với các bà: “Chị em đừng sợ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.” (Mt 28,10)

Suy niệm: Các phụ nữ bị coi là thua kém trong xã hội Do-thái lại đóng vai trò quan trọng trong việc loan báo Chúa Giê-su sống lại. Họ được chính Đấng Phục Sinh hiện ra và trao sứ mệnh loan Tin Vui phục sinh cho các tông đồ; họ trở thành tông đồ của các tông đồ. Trong khi những người đàn ông như lính canh mồ, giới lãnh đạo ra sức đánh tráo dư luận, các môn đệ thân tín tỏ ra bị động, nghi ngờ thì các bà lại lên tiếng. Việc Đấng Phục Sinh ưu ái hiện ra và trao sứ vụ cho các bà là phần thưởng Ngài dành cho những tâm hồn yêu mến Ngài. Tin Mừng Phục Sinh không là của riêng ai mà là của mọi người, nam lẫn nữ, biết thao thức tìm kiếm, tin tưởng và sống niềm tin này.

Mời Bạn: Đỉnh điểm của công cuộc Phúc Âm Hóa là tin vào Đức Giê-su đã chết và sống lại để cứu độ con người, rồi trở nên đồng hình đồng dạng với Đấng Phục Sinh ấy trong suy tư, lời nói và cách hành xử hằng ngày của mình. Bổn phận này không của riêng ai: bạn, tôi, trẻ em, phụ nữ, người cao tuổi…

Chia sẻ: Hãy nói về Chúa cho con cái, cho giáo dân, cho dự tòng… “như mẹ nói chuyện với con” (Tông huấn “Niềm Vui Tin Mừng, số 138).

Sống Lời Chúa: Tôi sẽ chú ý lắng nghe và làm theo những điều Chúa dạy trong Thánh Kinh và qua các giáo huấn của Giáo Hội, vì đó là tiếng của Chúa Thánh Thần.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục Sinh, xin giúp con biết cách và can đảm nói về Chúa cho mọi người, nhất là cho những ai mà con có bổn phận phải loan báo cách đặc biệt. Amen.


THỨ BA TUẦN BÁT NHẬT PS

Tin Mừng (Ga 20,11-18)

11 Khi ấy, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, 12 thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. 13 Thiên thần hỏi bà : “Này bà, sao bà khóc ?” Bà thưa : “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !” 14 Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. 15 Đức Giê-su nói với bà : “Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?” Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói : “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” 16 Đức Giê-su gọi bà : “Ma-ri-a !” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri : “Ráp-bu-ni !” (nghĩa là ‘Lạy Thầy’). 17 Đức Giê-su bảo : “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ : ‘ Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em ‘.” 18 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ : “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.

NGHE CHÚA GỌI TÊN TÔI

Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a!” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: “Ráp-bu-ni!” (nghĩa là ‘Lạy Thầy’). (Ga 20,16)

Suy niệm: Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng trước ngôi mộ trống, đã không cầm được nỗi đau:“Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi!” Và bà khóc. Cả thiên thần và Chúa Giê-su đều hỏi bà cùng một câu hỏi: ‘Này bà, sao bà khóc?’ Ma-ri-a Mác-đa-la bị giam hãm trong nỗi đau vật vã vì thương khóc một Giê-su đã chết đến độ bà không còn lưu tâm đến sự gì khác, thậm chí khi chính Đức Giê-su sống lại và hiện đến đứng bên cạnh bà, bà cũng không nhận ra. Thế nhưng tâm hồn bà mở ra khi nghe Ngài gọi đích danh tên bà: “Ma-ri-a”. Bà đã đáp lại gần như tự phát:“Ráp-bu-ni”, “Lạy Thầy”, bởi vì trong lòng bà chỉ tồn tại giọng nói của duy một mình Thầy Giê-su mà bà luôn say mê lắng nghe.

Mời Bạn: Chúng ta thường để cho những công việc, những lo toan cuộc sống chi phối đến độ không còn chỗ cho lời Chúa nói trong tâm hồn nữa; và vì thế chúng ta cứ mãi quay quắt trong cái vòng lẩn quẩn những bận bịu riêng tư ích kỷ. Chỉ khi bạn chăm chú lắng nghe tiếng Chúa và sẵn sàng cởi mở tâm hồn với Ngài, bạn mới có thể nghe được tiếng Chúa gọi bạn bằng chính tên bạn. Chỉ khi bạn biết xếp lại những bận tâm ích kỷ để quan tâm đến những người đang sống quanh bạn và nhất là những người thân trong gia đình, trong cộng đoàn của bạn, bạn mới có thể nhận Chúa Ki-tô vẫn đang hiện diện nơi họ.

Sống Lời Chúa: Sắp xếp chương trình sống để có thời giờ suy niệm Lời Chúa cách cá nhân cũng như chung trong gia đình và cộng đoàn của bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe Lời Chúa và nhận ra Chúa hiện diện trong anh chị em con.

THỨ TƯ TUẦN BÁT NHẬT PS

Tin Mừng (Lc 24,13-35)

13 Vào ngày thứ nhất trong tuần, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số.14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. 16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17 Người hỏi họ : “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy ?” Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu.

18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời : “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay.” 19 Đức Giê-su hỏi : “Chuyện gì vậy ?” Họ thưa : “Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21 Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22 Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23 không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24 Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói ; còn chính Người thì họ không thấy.”

25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng : “Các anh chẳng hiểu gì cả ! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ ! 26 Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao ? 27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh.

28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29 Họ nài ép Người rằng : “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32 Họ mới bảo nhau : “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao ?”

33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34 Những người này bảo hai ông : “Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn.” 35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.

XIN CHÚA Ở LẠI VỚI CON

“Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” (Lc 24,29)

Suy niệm: Nỗi buồn bã và thất vọng trước cái chết đau thương của Thầy Giê-su, cũng như bao điều khúc mắc xung quanh việc Người có thật sự đã trỗi dậy hay không, có lẽ sẽ không được xua tan nếu hai môn đệ trên đường đi về quê Em-mau đã không mời vị lữ khách – Chúa Giê-su Phục Sinh – vào lưu lại trong nhà mình. Thật vậy, biến cố phục sinh của Đức Giê-su vẫn luôn là một mầu nhiệm vượt quá tầm hiểu biết của con người. Chỉ nhờ đức tin, nhờ được Chúa Giê-su hiện diện trong tâm hồn mình qua cuộc sống kết hiệp mật thiết với Ngài mà chúng ta mới có thể cảm nghiệm được điều đó. Có Chúa Phục Sinh hiện diện, mọi lo âu, buồn bã và thất vọng, mọi băn khoăn, khúc mắc và nghi ngờ sẽ được xua tan. Thay vào đó, niềm tin và hy vọng, niềm vui và hạnh phúc sẽ ngập tràn. Mọi sự sẽ đổi mới với Đấng Phục Sinh.

Mời Bạn: Sống niềm tin vào Chúa Giê-su Phục Sinh vẫn luôn là một thách đố đối với người Ki-tô hữu, trong đó có bạn và tôi. Nó đòi hỏi chúng ta đổi mới cuộc sống mỗi ngày sao cho phù hợp với ơn phục sinh mà chúng ta đã lãnh nhận, hay nói cách rõ ràng hơn là biến cuộc đời mình thành chứng tá tình yêu và hy vọng cho con người ngày hôm nay. Muốn được như thế, chúng ta hãy luôn biết mời Chúa ở lại với chúng ta.

Chia sẻ: Bạn có cảm thấy cần Chúa Giê-su Phục Sinh ở trong cuộc đời của mình không? Có bao giờ bạn ý thức mời Chúa ở lại với bạn chưa?

Sống Lời Chúa: Sống tin yêu và hy vọng để làm chứng Chúa đã phục sinh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục Sinh, xin đến và ở lại với chúng con luôn mãi. Amen.

THỨ NĂM TUẦN BÁT NHẬT PS

Tin Mừng (Lc 24,35-48)

35 Bấy giờ, hai môn đệ từ Em-mau trở về, thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.

36 Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giê-su đứng giữa các ông và bảo : “Bình an cho anh em !” 37 Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. 38 Nhưng Người nói : “Sao lại hoảng hốt ? Sao lòng anh em còn ngờ vực ? 39 Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà ! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây ?” 40 Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. 41 Các ông còn chưa tin vì mừng quá, và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi : “Ở đây anh em có gì ăn không ?” 42 Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. 43 Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông.

44 Rồi Người bảo : “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Mô-sê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.” 45 Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh 46 và Người nói : “Có lời Kinh Thánh chép rằng : Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại ; 47 phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. 48 Chính anh em là chứng nhân về những điều này.

ANH EM LÀ CHỨNG NHÂN

“Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi … từ cõi chết sống lại; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân… Chính anh em là chứng nhân về những điều này.” (Lc 24,46-48)

Suy niệm: Chỉ trong ít ngày, các môn đệ Chúa Ki-tô trải nghiệm đủ mọi sắc màu cảm xúc. Chưa hết kinh hoảng và trốn chui trốn nhủi vì Thầy mình bị bắt và chết thảm, các môn đệ lại ngỡ ngàng rồi bùng nổ với niềm vui gặp lại Ngài đang sống. Giờ đây các môn đệ lại được cuốn hút vào việc tiếp nối sứ mạng của Thầy mình là rao giảng và làm chứng cho muôn dân rằng Chúa Ki-tô đã chịu khổ hình, đã chết, và đã sống lại, và nhất là ai tin vào Ngài thì cũng sẽ được sống đời đời với Ngài. Các tông đồ – và các thế hệ Ki-tô hữu xuyên suốt hai mươi thế kỷ nay – một khi đã tin vào Đức Ki-tô Phục Sinh, cũng đương nhiên trở thành những người được sai đi, rao giảng và làm chứng nhân cho Ngài.

Mời Bạn: Làm chứng nhân là người kể câu chuyện Đức Ki-tô phục sinh với tư cách một người trong cuộc. Câu chuyện “Chúa Phục sinh và tôi” cũng là câu chuyện của tôi, là điều tôi đã trải nghiệm. Tôi kể câu chuyện ấy như một chứng từ; nó có thể rất mộc mạc đơn sơ, nhưng chắc chắn đây là cách rất hữu hiệu để thi hành sứ mạng loan báo Tin Mừng hôm nay. Người ta có thể phản đối những tuyên bố, thậm chí những tín biểu. Nhưng không ai phản đối một câu chuyện, nhất là câu chuyện về kinh nghiệm của một người trong cuộc.

Sống Lời Chúa: Tôi không ngại chia sẻ cho người khác về câu chuyện đức tin của mình, về tầm quan trọng của Chúa Giê-su trong cuộc đời tôi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Phục sinh, xin giúp con trở thành chứng nhân đích thực của Chúa trong đời sống mình.

THỨ SÁU TUẦN BÁT NHẬT PS

Tin Mừng (Ga 21,1-14)

1 Bấy giờ, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông : “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp : “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông : “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông trả lời : “Thưa không.” 6 Người bảo các ông : “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô : “Chúa đó !” Vừa nghe nói “Chúa đó !”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.

9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức Giê-su bảo các ông : “Đem ít cá mới bắt được tới đây !” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói : “Anh em đến mà ăn !” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai ?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

ĐỨC GIÊ-SU VẪN “TỎ MÌNH RA…”

Bấy giờ, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở biển hồ Ti-bê-ri-a. (Ga 21,1)

Suy niệm: Thiên Chúa là “Đấng vô hình” (Dt 11,27); Ngài vốn “ẩn mình” nhưng khi Ngài phán dạy thì không “ẩn mình” nữa (x. Is 45,15.19). Thật thế, “vào thời sau hết này, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Thánh Tử” (Dt 1,1), vị Thánh Tử đó là Đức Giê-su Ki-tô, là “hình ảnh của Thiên Chúa vô hình” (Cl 1,15). Như vậy, Thiên Chúa “vô hình” (“ẩn mình”) đã trở nên “hữu hình” (“tỏ mình”) để hiện diện với chúng ta qua Đức Giê-su, Con Thiên Chúa nhập thể. Cái chết của Ngài đã khiến các môn đệ “không trông thấy Thầy” trong một ít lâu, nhưng rồi “lại trông thấy Thầy” khi Ngài từ cõi chết chỗi dậy (x. Ga 16,16). Ngài hằng sống, nên hôm nay, tại biển hồ Ti-bê-ri-a, tức là trên biển trần gian này, Ngài “lại tỏ mình ra cho các môn đệ”, nghĩa là cho cả chúng ta nữa. Và Ngài “tỏ mình ra” như thế “để chúng ta không còn sống cho chính mình nữa, mà sống cho Đấng đã chết và sống lại vì chúng ta” (Kinh nguyện tạ ơn IV).

Mời Bạn: “Thiên Chúa im lặng không có nghĩa là Thiên Chúa vắng mặt” (Đức Bê-nê-đi-tô XVI). Ngài vẫn hiện diện bên ta trong Lời Chúa, nơi Thánh Thể và nhiều hình thức khác nữa. Bạn có tin tưởng Ngài vẫn hiện diện Chúa “với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20), nhất là trong lúc chúng ta gặp gian nan thử thách không? Nếu đã tin vào một Thiên Chúa “tỏ mình” cho con người, thì bạn cũng hãy mạnh dạn “tỏ mình” ra là người tin vào Đức Ki-tô.

Sống Lời Chúa: Thực hành Lời Chúa dạy là cách thể hiện lòng tin của bạn vào Chúa Ki-tô phục sinh.

Cầu nguyện: Lạy Đức Ki-tô Phục sinh, xin ban thêm đức tin cho chúng con.

THỨ BẢY TUẦN BÁT NHẬT PS



Tin Mừng (Mc 16,9-15)

9 Sau khi sống lại vào lúc tảng sáng ngày thứ nhất trong tuần, Đức Giê-su hiện ra trước tiên với bà Ma-ri-a Mác-đa-la, là kẻ đã được Người trừ cho khỏi bảy quỷ. 10 Bà đi báo tin cho những kẻ đã từng sống với Người mà nay đang buồn bã khóc lóc. 11 Nghe bà nói Người đang sống và bà đã thấy Người, các ông vẫn không tin.

12 Sau đó, Người tỏ mình ra dưới một hình dạng khác cho hai người trong nhóm các ông, khi họ đang trên đường đi về quê. 13 Họ trở về báo tin cho các ông khác, nhưng các ông ấy cũng không tin hai người này.

14 Sau cùng, Người tỏ mình ra cho chính Nhóm Mười Một đang khi các ông dùng bữa. Người khiển trách các ông không tin và cứng lòng, bởi lẽ các ông không chịu tin những kẻ đã được thấy Người sau khi Người trỗi dậy. 15 Người nói với các ông : “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.”

ĐỨC KI-TÔ ĐANG SỐNG

Ngài khiển trách các ông không tin và cứng lòng, bởi lẽ các ông không chịu tin những kẻ đã được thấy Người sau khi Người trỗi dậy. Người nói với các ông: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.” (Mc 16,14-15)

Suy niệm: Những người được diễm phúc thấy Đức Giê-su phục sinh thuộc ba nhóm khác nhau: Ma-ri-a Mác-đa-la và các phụ nữ theo Chúa, nhóm 12 tông đồ và hai môn đệ thuộc nhóm 72 môn đệ. Nhưng họ cũng có một điểm chung: tất cả đã theo Chúa, đã ở với Ngài, đã nghe lời Ngài giảng, thấy các việc kỳ diệu Ngài làm, đặt nhiều hy vọng nơi Ngài cũng như đã từng thất vọng trước cái chết của Ngài. Chúa Ki-tô phục sinh hiện đến để cho họ thấy rằng Đấng phục sinh hôm nay cũng chính là vị Thầy của họ hôm qua, Ngài không phải là một Đức Ki-tô khác, nhưng là một Đức Ki-tô đã đổi khác.

Mời Bạn: Hãy nhớ lời căn dặn của Đức Ki-tô phục sinh: rao giảng Tin Mừng cho mọi người. Bạn hãy làm như những người được gặp Đức Ki-tô phục sinh: loan đi, kể lại niềm vui này cho người khác, như Ma-ri-a Mác-đa-la, như hai môn đệ Em-mau… Niềm vui phục sinh không thể là niềm vui riêng của bạn.

Sống Lời Chúa: Chung quanh bạn có ai đó đang túng thiếu, bạn đến chia sẻ; có ai đó đang gặp chuyện đau buồn, bệnh tật, bạn đến thăm viếng, an ủi. Nhất là có tín hữu nào lơ là trong việc sống đạo, bạn đến thăm, chia sẻ niềm vui được Chúa Ki-tô Phục sinh với họ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô phục sinh, xin cho con hiểu rằng chúng con không được ích kỷ giữ tin mừng Phục sinh riêng cho mình, nhưng phải loan báo, chia sẻ niềm vui ấy cho người chung quanh.



www.langminhnews.net

About www.langminhnews.net

Author Description here.. Nulla sagittis convallis. Curabitur consequat. Quisque metus enim, venenatis fermentum, mollis in, porta et, nibh. Duis vulputate elit in elit. Mauris dictum libero id justo.

Subscribe to this Blog via Email :