03/11/14 THỨ HAI TUẦN 31 TN
Th. Mác-ti-nô Po-rét, tu sĩ
Lc 14,12-14
MỜI NGƯỜI KHÔNG NÊN MỜI
“Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó,
tàn tật, què quặt, đui mù. Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông mới thật có
phúc; vì ông sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại.” (Lc 14,13-14)
Suy niệm: Khi mời “những người nghèo khó, tàn tật, què quặt,
đui mù” chủ tiệc không những không được đáp lễ sau này, mà lúc này phải chấp nhận
bao nhiêu phiền phức với những thực khách “không nên mời” như thế; không chừng
bữa tiệc sẽ dở đi vì sự hiện diện của họ! Sự thường “bánh ít trao đi, bánh chì
trao lại”. Chúa Giê-su đề nghị một cách tính toán khác, hay đúng hơn, đừng tính
toán chi cả khi cho đi. Hãy ban phát theo tiếng gọi của một con tim rộng mở, nhằm
đến phúc lợi của tha nhân. Không ngại gian nan, không chờ đáp trả. Vì Thiên
Chúa giàu lòng thương xót, bao giờ Ngài cũng bù đắp lại bằng những tấm “bánh
chì” đầy đặn.
Mời Bạn: Nhiều khi vì quá so đo tính toán, kiêu căng, vụ lợi,
tôi xếp hạng rất nhiều anh em vào hạng “nghèo khó, đui mù, què quặt” để tôi không
giúp đỡ, không mời cộng tác, không đối thọai, không giao tiếp. Cũng có thể do
óc bè phái, suy nghĩ hẹp hòi, thiếu khách quan và vô tư. Trong công tác truyền
giáo rất cần có tinh thần cởi mở, đối thoại.
Sống Lời Chúa: Tập lắng nghe những ý kiến của những kẻ khác
mình, xác tín rằng họ cũng có rất nhiều cái để mình học hỏi, để cho lại mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, [...] xin cho con một tâm hồn
đơn sơ, không biết đến phức tạp của ích kỷ, và tìm hiến dâng mà không đòi lại.
Một tâm hồn lặng lẽ, hạnh phúc khi thấy sự quảng đại của mình không được người
khác biết đến [...]”. (Cha Galot)
04/11/14 THỨ BA TUẦN 31 TN
Th. Ca-rô-lô Bo-rô-mê-ô, giám mục
Lc 14,15-24
TIỆC VUI KHÔNG THỂ HUỶ
Ông chủ bảo người đầy tớ: “Ra các đường làng, đường xóm, ép
người ta vào đầy nhà cho ta.” (Lc 14,23)
Suy niệm: Các ngôn sứ đã dùng hình ảnh bữa tiệc để chỉ về điều
Thiên Chúa sẽ thực hiện khi Triều đại Nước Thiên Chúa đến. Dân Chúa nóng lòng
mong chờ ngày đó xảy đến. Chúa Giê-su cũng dùng hình ảnh bữa tiệc lớn để chỉ về
Nước Thiên Chúa, nhưng Ngài xác định chính Thiên Chúa mới là Đấng nóng lòng và
nhất quyết thực hiện bữa tiệc mà Ngài đã hứa trước. Điều bất thường là có nhiều
người chống đối niềm vui, chống đối bữa tiệc đó. Đã có nhiều người không muốn
tham dự, họ không muốn cộng tác vào một cuộc vui như thế. Tuy nhiên, không phải
vì vậy mà bữa tiệc đó bớt lộng lẫy và bị hủy bỏ. Ông chủ bữa tiệc rất quảng đại
và nhất quyết thực hiện cho bằng được bằng cách mở rộng vòng tròn khách mời.
Vòng tròn khách mời này có thể mở ra đến vô tận, từ đường phố đến thôn quê, từ
những người tàn tật cho đến những người ở nơi hẻo lánh.
Mời Bạn: Có khi nào bạn nghĩ rằng Tiệc Nước Trời chỉ dành
cho một số người có một tiêu chuẩn nào đó về luân lý? Đức Thánh Cha Phan-xi-cô
mời gọi hãy loan Tin Mừng cho mọi người đặc biệt là hãy ra đi loan Tin Mừng cho
những vùng ngoại vi của cuộc sống.
Sống Lời Chúa: Tôi chan chứa niềm vui vì ý thức rằng tôi được
mời tham dự vào bữa tiệc của Chúa hoàn toàn là do lòng quảng đại và sự giàu có
khôn lường của Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con ngày càng thấu
hiểu rằng Chúa nhân hậu từ bi và giàu lòng thương xót. Chúa sẽ nhất quyết thực
hiện đến cùng chương trình yêu thương và cứu độ của Ngài. Amen.
05/11/14 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 14,25-33
ĐỂ LÀM MÔN ĐỆ CHÚA GIÊ-SU
“Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không
thể làm môn đệ tôi được.” (Lc 14,33)
Suy niệm: Làm môn đệ Chúa Giê-su, đó không hề là một chuyện
‘rẻ tiền’, dễ dãi. Bởi vì điều ấy giả thiết rằng người ta phải sẵn sàng từ bỏ tất
cả những gì thiết thân nhất của mình – dù đó là cha mẹ, vợ con, anh em, chị em,
hay cả mạng sống mình nữa. Nhưng từ bỏ mới chỉ là một phần việc. Phần còn lại
càng thách đố hơn gấp bội: Vác thập giá mình mà đi theo Chúa Giê-su! Thập giá
không chỉ gợi liên tưởng cái chết, mà đó còn là cái chết thê thảm, cái chết tận
cùng nhục nhã. Chúa Giê-su không hề lập lờ, giấu giếm các điều kiện để theo
Ngài. Trái lại, Ngài rất rõ ràng về các đòi hỏi đối với những ai muốn làm môn đệ
Chúa Giê-su. Đó là không giữ lại cho riêng mình bất cứ điều gì; trái lại phải sẵn
sàng chịu tước mất tất cả, ngay cả mạng sống mình, dù một cách ê chề, nhục nhã.
Mời Bạn: Lời Chúa hôm nay như ngọn đèn pha soi tỏ sự thật về
chúng ta. Tôi chưa thật sự là môn đệ của Chúa Giê-su, nếu cách này hay cách
khác, tôi còn loay hoay tìm kiếm “những gì đó” cho mình dọc theo con đường tôi
theo Chúa. “Những gì đó” có thể là tiền bạc, của cải vật chất, song cũng có thể
là quyền lực, danh vọng, địa vị… Và tôi chưa thật sự là môn đệ của Chúa Giê-su,
nếu người ta nhìn vào tôi và họ không tìm thấy một thập giá nào cả, mà có khi lại
là những thứ đối nghịch với thập giá!
Sống Lời Chúa: Bạn đang quyến luyến điều gì không phải là thập
giá Chúa Ki-tô? Bạn hãy quyết tâm từ bỏ nó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã dùng Thánh Giá để cứu chuộc
chúng con, con xin đón nhận những thập giá Chúa gửi đến trong cuộc sống của
con.
06/11/14 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 15,1-10
CHÚA LUÔN ĐI BƯỚC TRƯỚC
“Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một
con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được
con chiên bị mất?”(Lc 15,4)
Suy niệm: Con chiên đi lạc hay đồng bạc bị đánh mất, chúng
không di chuyển mà chỉ ở một chỗ để có hy vọng được tìm thấy. Người chăn chiên
không quản ngại nguy hiểm để đi tìm con chiên lạc, chứ không phải con chiên đi
tìm ông; người phụ nữ không tiếc công sức đi tìm đồng bạc bị mất, chứ không phải
đồng bạc đi tìm bà. Lâu nay chúng ta cứ nghĩ rằng chúng ta đi tìm Chúa, nhưng
thật ra Chúa đi tìm chúng ta thì phải lẽ hơn. Cũng đúng thôi, vì đã bị lạc hay
đánh mất thì biết đường đâu mà về! Chúa tìm chúng ta qua những biến cố xảy ra
trong cuộc đời, chỉ cần chúng ta đọc được ý muốn của Chúa trong những sự kiện ấy,
thì chúng ta sẽ thấy rõ ràng Chúa luôn đi bước trước để đưa chúng ta về nẻo
chính đường ngay, nếu không chắc nhiều người trong chúng ta sẽ tự phong mình là
“công chính” mất!
Mời Bạn: Bạn có thấy mình cần được Chúa dẫn lối đưa đường
không, hay nghĩ là bạn đã đi đúng hướng rồi nên không cần nữa? Nếu vậy thì Bạn
chắc đang ở “ngoài đồng hoang” đấy.
Chia sẻ: Mỗi biến cố trong cuộc đời -dù vui hay buồn- đều ẩn
chứa ý muốn của Thiên Chúa. Ban có nhận ra điều đó không?
Sống Lời Chúa: Chúa luôn muốn mỗi chúng ta hãy tìm thấy ý
Ngài và quyết tâm đi theo, để không bị lạc lối.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã không quản ngại đêm tối và đường
xá hiểm nguy để đến với con. Xin cho con luôn biết nhìn thấy Chúa trong mọi người
và mọi sự, để không lạc lối trên đường đời. Amen.
07/11/14 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 16,1-8
CƠ MAY CUỐI CÙNG
“Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái sự sáng khi
xử sự với người đồng loại.” (Lc 16,8)
Suy niệm: Một triết gia đã nói: “Không ai tắm hai lần trên một
dòng sông.” Người quản gia trong Tin Mừng có lẽ đã nhiều lần kinh nghiệm về điều
này, nên khi dịp may đến, ông liền nắm bắt lấy cơ hội. Biết rằng mình không được
làm quản gia nữa, ông đã lo liệu cho tương lai bằng việc dùng của cải, dùng sự
cảm thông với các con nợ mà mua lấy phúc đức. Thật đúng là “cái khó ló cái
khôn”. Đức Giê-su khen người quản gia, vì ông chợt tỉnh kịp lúc và có thái độ ứng
xử khôn khéo khi biết lo cho tương lai. Ngài muốn con cái sự sáng cũng thế. Ơn
thánh Chúa ban, phúc lộc Chúa tặng, không phải để Ki-tô hữu phí hoài, nhưng để
họ tận dụng mà mua lấy Nước Trời, bằng những việc lành phúc đức, bằng cử chỉ cảm
thông tha thứ. Vậy, nếu bạn đang là người quản gia ơn Chúa cách bất trung, thì
hãy nắm lấy cơ hội may mắn hôm nay, như là cơ hội cuối cùng mà thay đổi.
Mời Bạn: Bạn có thể kể những ơn Chúa đang giao bạn quản lý.
Bạn đang làm sinh lợi vốn liếng Chúa giao như là người quản lý trung tín chứ? Nếu chưa, bạn có nhận ra đây là cơ may Chúa
dành cho bạn sửa đổi không?
Chia sẻ: Vì sao cơ hội này như thể cơ hội cuối cùng Chúa
dành cho bạn?
Sống Lời Chúa: Bạn dành thời giờ để kiểm tra con cái, xem
chúng nay thế nào? sống đạo ra sao? Những người Chúa giao bạn coi sóc hưởng được
gì nơi bạn, người quản lý của Thiên Chúa?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ Chúa đã dành cho
con cơ hội làm lại cuộc đời. Xin cho chúng con tận dụng cơ hội này sống đẹp
lòng Chúa. Ước gì ơn Chúa sinh lợi nơi mỗi chúng con.
08/11/14 THỨ BẢY TUẦN 31 TN
Lc 16,9-15
TIỀN CỦA HAY NƯỚC TRỜI?
“Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng tiền của bất
chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền bạc, họ đón rước anh em vào nơi
vĩnh cửu.” (Lc 16,9)
Suy niệm: Người ta nói đùa rằng: “Tiền không quan trọng
nhưng những vấn đề quan trọng đều giải quyết bằng tiền.” Rõ ràng tiền là một
trong những thứ cần thiết nhất trong cuộc sống con người. Tiền tự nó không xấu,
không tốt: Tốt hay xấu là tùy ở nhận thức, thái độ và cách sử dụng của con người.
Cho nên, trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giê-su không lên án tiền của, cũng chẳng
bác bỏ sự giàu sang. Ngài chỉ nhắc nhở chúng ta về cách sử dụng tiền bạc: đừng
coi trọng tiền bạc hơn Chúa, đừng ảo tưởng có thể vừa thờ Chúa vừa gắn bó với
tiền của. Trái lại, hãy dùng tiền của “mua” lấy tình bằng hữu trong đời sống
hôm nay, để rồi mai ngày ta sẽ được đón rước vào nơi hạnh phúc vĩnh cửu.
Mời Bạn: Tiền của thật sự cần thiết cho cuộc sống. Thế
nhưng, nó cũng là nguyên nhân làm đổ vỡ bao tình nghĩa cha mẹ, anh em, bạn bè,
cũng như làm hư hỏng bao con người.
Trong tinh thần năm Phúc Âm Hóa Gia Đình, mời bạn và các thành viên gia
đình tập sống siêu thoát với của cải vật chất, sử dụng tiền của như phương thế
tạo tình bằng hữu với những người lân cận, đó chính là một cách để Phúc Âm Hóa
mình.
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ tập chia sẻ, giúp đỡ một gia đình
nghèo với số tiền hợp khả năng của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, mọi sự trên đời này đều bởi Chúa mà
ra, và những gì con có được hôm nay cũng là của Chúa ban. Xin Chúa cho con biết
dùng những của cải Chúa ban để phục vụ việc xây dựng Nước Chúa, sinh ích cho
anh chị em chung quanh con, đặc biệt là gia đình con. Amen.